Rõ ràng là mẹ chồng còn chưa tới, cô lại tự làm loạn trận thế của mình rồi. Đã vậy còn nói chuyện phiếm với cẩu nam nhân này, mà không biết càng làm như vậy, suy nghĩ càng dễ tiến vào một loại tâm trạng cực đoan để tâm vào ba cái chuyện vụn vặt.
Tuy cục tức trong lòng đã tiêu tan nhưng ấm ức vẫn còn nguyên đó, thậm chí còn có một chút cảm xúc thất vọng không nói nên lời.
“Song Linh, em đừng như vậy, em nghe anh nói ——”
Khương Song Linh cắt ngang lời anh, giọng nói nặng nề hơn hồi nãy vài phần: “Em làm sao? Bảo em nghe anh nói? Anh có thể nói cái gì? Không phải anh luôn luôn thích im lặng sao? Anh cứ tiếp tục ít nói nữa đi? Anh đó, ngoại trừ mấy câu ‘Sẽ không’, ‘Không được đi’ ra, anh còn biết nói cái gì nữa?”
Tề Hành cụp mắt xuống: “…… Thực xin lỗi.”
“Hay lắm, hiện giờ lại nhiều hơn một câu ‘Thực xin lỗi’, nghe cứ như là em ép anh phải nói vậy.” Khương Song Linh không muốn khiến giọng điệu của mình trở nên quá mức mạt sát người khác như vậy đâu, nhưng lúc này thật sự là cô không thể khống chế được cảm xúc của mình.
“Thôi, cảm xúc hôm nay của em không đúng, anh đừng nói chuyện với em nữa, nếu không, anh càng nói chỉ càng khiến em thêm ác miệng thôi, thậm chí có khả năng em sẽ nói ra càng nhiều những lời làm tổn thương anh đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play