Đôi mắt của người vừa ăn no uống say, được làn gió thổi vào lập tức trở nên mơ màng muốn ngủ. Cô nhìn người đàn ông bên cạnh nói: “Tề Hành, về sau anh đừng trở lại giữa trưa, trời nắng như vậy.”
Giữa trưa mặt trời quá mức độc ác, đứng dưới ánh mặt trời chói chang, cả người cứ như bị nướng thành khô mực, đừng nói là người đàn ông này phải mặc bộ quần dài, áo dài. Tuy mặc như vậy sẽ chống nắng rất hiệu quả nhưng cô cũng không muốn anh đi được nửa đường bị cảm nắng.
“Em sợ anh đi được nửa đường đã phơi đến cảm nắng.”
Khương Song Linh nghe nhân viên sở vệ sinh Tiểu Đàm nói, mấy ngày này trong liên đội ngày nào cũng có trường hợp người bị cảm nắng.
Đôi tay đang cầm đũa của Tề Hành lập tức ngừng lại, hàng lông mày không chút lay động, anh cất giọng trầm ổn nói: “Sẽ không.”
Khương Song Linh: “……Anh nói vậy là đang ngoan cố chủ quan nhưng có bị cảm nắng hay không lại là thực tế khách quan, không phải chủ quan của anh có thể kết luận được.”
Cô cầm lấy tay trái của đối phương, sau đó cào một cái trong lòng bàn tay đối phương, vuốt ve những vết chai dày nặng trên đó: “Em biết anh muốn trở về ở bên cạnh em, sợ em cả ngày ở nhà quạnh hiu nhàm chán. Kỳ thật ở nhà cũng không tới nỗi quá buồn như vậy, mỗi ngày em có thể vẽ tranh, còn có thể tìm chị dâu Tống, chị Tuyết Xu mấy người đó trò chuyện, còn có mấy nhân viên sở vệ sinh nữa, bọn họ cũng rất thú vị, đó là chưa kể tới……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT