“Đây, cho cháu mượn báo tranh liên hoàn này nhưng ngàn vạn lần đừng làm dơ, sau khi xem xong nhớ phải trả lại cho chú đó. Chú thấy cháu là người nhà họ Khương, mới cho cháu mượn mang về để cả nhà cháu cùng vui vẻ.”
Sắc mặt Khương Hồng Bình lập tức trắng bệch: “Không, tuyệt đối không thể, đây chỉ là trùng tên trùng họ. Sao tranh do chị họ cháu vẽ có thể lên họa báo chứ? Chẳng phải những bức tranh trên đó đều do đại sư mỹ thuật có thâm niên trên mười năm sao……”
Đội trưởng đội sản xuất sửng sốt một chút: “Cháu nói cũng đúng, để chú nhờ người đi Dung Thành hỏi một chút đã.”
“Thế nhưng người nhà cháu cứ yên tâm đi, phỏng chừng cô Khương Song Linh trên này chính là chị họ của cháu đó. Cô ấy là một người có thiên phú mà. Cháu cũng biết đấy, lần trước cô ấy chỉ tùy tiện vẽ một bức cày bừa vụ xuân, chú cũng tùy tiện dán nó lên tường tuyên truyền. Thế mà sau đó, bức tranh kia được lên báo, chú còn được trong huyện khen thưởng cơ.”
“Theo chú, chị họ cháu là cô gái có phúc khí, người nhà họ Khương các cháu nên nhiệt tình qua lại với cô ấy. y cha, nếu về sau chú mà nuôi được một cô con gái như cô ấy, chú sẽ vui biết bao nhiêu.”
Khương Hồng Bình nôn nóng nói: “Nếu không, nếu không chú cũng thử dán bức tranh cháu vẽ lên bảng tuyên truyền đi.”
Nghe vậy, đội trưởng đội sản xuất khó xử nhíu nhíu lông mày, tới cuối cùng, ông ấy vẫn nói: “Được, tốt xấu gì cháu cũng là em họ của Khương Song Linh, xem như có chút thiên phú, cháu cứ dán lên thử xem. Chẳng qua bức họa của cháu……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play