Ai biết đâu vừa ý kiến một câu đã bị mẹ nhướng mày, kéo dài giọng nói: “Làm sao? Con đã bao lâu rồi không rèn luyện? Chẳng lẽ chút đồ đó cũng không mang nổi?”
“Con thì mang đi được…… Nhưng dọc theo đường đi…… Con không cần mặt mũi ư??” Nói thật, Tề Diên không để ý tới trọng lượng của mấy túi đồ, thứ khiến hắn để ý chính là thể tích của mấy thứ này quá lớn.
“Con cần mặt mũi à? Thế mặt mũi có quan trọng bằng em trai, em dâu, cháu trai của con không?”
“Nhưng nhiều đồ như vậy, còn không bằng trực tiếp gửi ra ngoài cho nhanh.”
“Con trực tiếp mang qua bên đó mới có thành ý, gửi qua bưu điện không đủ chân thành.”
“Mẹ đã gọi điện thoại cho cô giáo Diêu rồi, cô ấy nói gần đây em dâu con có bầu nên mẹ mới chuẩn bị vài thứ cho nó bồi bổ thân thể, vì vậy con nhất định phải mang những thứ này qua.”
“Còn cái này, là cho đứa nhỏ A Việt, này cho em trai của em dâu con ……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT