Người đàn ông kéo cái mũ ra, để lộ vầng trán rộng rãi, sáng ngời, sau đó tự rót cho mình một ly nước lạnh, ngửa đầu ừng ực ừng ực uống liền mấy hớp to. Tới bây giờ hắn mới quay đầu lại và hướng sự chú ý tới phong thư trên bàn trà.
“Chú năm gửi tin hả mẹ?”
“Mẹ, sao mẹ không mở nó ra xem?”
“Mẹ…… Mẹ đợi chút nữa mẹ sẽ mở, luyện mấy chữ trước đã.” Bàn tay cầm bút của Triệu Dĩnh Hoa hơi run run, một giọt mực nước rơi xuống trên tờ giấy trắng.
Những năm gần đây Triệu Dĩnh Hoa sống rất bình thản, tu thân dưỡng tính. Có điều bà không đọc nhiều sách, chỉ có một đam mê là luyện thư pháp thôi, mỗi ngày dành ra một đoạn thời gian luyện viết chữ.
“Mẹ luyện viết chữ lúc nào chẳng được? Thư nhà của chú năm quan trọng hơn, mẹ mau mở ra xem chú ấy viết cái gì? Nếu mẹ không nỡ mở ra thì để con trai làm giùm mẹ.”
Tề Diên giả vờ quơ tay muốn mở bức thư kia ra, Triệu Dĩnh Hoa vội vàng đánh cho hắn một cái, sẵng giọng: “Vớ vẩn, đây là thư nó gửi cho mẹ đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT