cô thề, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thứ biểu cảm gọi là “Ngốc nghếch ngu đần” trên gương mặt tuấn mỹ của anh, kể cả lần anh say rượu trước đó cũng vậy, vẻ mặt anh vẫn còn nguyên vẻ cao ngạo, lạnh lùng nền tảng, mà hiện giờ thì sao……
Đại khái có thể hiểu là từ một chú chó săn biến thành Husky (chó ngáo) rồi.
“Mũ anh bị nghiêng nha, ba ba Tề.”
Khương Song Linh cười nâng lên tay, giúp anh sửa lại mũ cho chỉnh tề. Cô ngửa đầu nhìn phần sườn mặt với góc cạnh rõ ràng của đối phương, nghĩ thầm dù là một con Husky thì cũng là con Husky cực kỳ soái nha.
Ây cha, soái đến mức muốn mổ một cái lên mặt.
Cuối cùng thì đối phương cũng phục hồi lại tinh thần nhìn cô, toàn thân trên dưới liền biểu hiện ra bốn chữ “Không biết làm sao”.
Biểu cảm này khiến Khương Song Linh mơ hồ nhớ lại ngày đầu tiên hai người gặp nhau, thời điểm anh ôm Khương Triệt vào trong ngực, cũng có biểu cảm cứng đờ và không biết nên làm sao như thế này. Đột nhiên người đàn ông trưởng thành này lại để lộ ra một chút cảm giác thiếu niên mới lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT