Ngay cả lúc nằm mơ, hắn cũng nằm mơ thấy cả người mình đầy mùi củ cải.
“Lão Tề, cậu nói một câu đi! Rút cuộc là cậu có giúp tôi hay không? Nếu không cậu trực tiếp hỏi Tiểu Khương nhà cậu giùm tôi đi, ta biết vợ của cậu rất tốt, lại đặc biệt khéo hiểu lòng người, có tâm địa Bồ Tát, chắc chắn cô ấy không đứng khoanh tay nhìn người bên cạnh mình chịu khổ chịu tội đâu.”
“Tôi không cần rượu.” Tề Hành không hề nhận bình rượu trong tay đối phương, chỉ nhàn nhạt nói: “Anh lấy về đi thôi.”
Đoàn trưởng Hà hít sâu một ngụm khí lạnh, hắn nhìn Tề Hành trước mắt với ánh mắt như nhìn một kẻ phụ bạc, dùng xong rồi đá. Chỉ thấy hắn run rẩy nâng ngón tay lên, liên tục quở trách nói: “Cậu… Cậu là con người lòng gang dạ sắt, một chuyện nhỏ như vậy cậu cũng không muốn giúp rồi.”
“Tôi cho anh một kiến nghị.”
Đoàn trưởng Hà sửng sốt một chút, bàn tay đang run rẩy giữa không trung lập tức buông thõng xuống. Hắn tò mò thò lại gần hơn một chút, muốn biết gia hỏa Tề Hành này có thể cho hắn kiến nghị gì: “Người anh em tốt, cậu nói một chút đi, tôi đang chăm chú lắng nghe.”
“Nhà các người nên nuôi con thỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play