Chung quy lại La Hồng Xuân vẫn cảm thấy làm cô giáo tiểu học nhẹ nhàng hơn nhiều.
Bởi vậy, cô ta càng nghĩ càng cảm thấy con đường học mỹ thuật này mới là thứ thích hợp nhất với mình.
“Đây đều là thứ tôi mới mua đó. Cô cũng mua ư?” Trong lòng La Hồng Xuân đầy kích động, thế nên trước khi tới lớp mỹ thuật, cô ta đã bỏ một phen công sức đi chuẩn bị những thứ dụng cụ này.
Thế nhưng khi tới thời điểm này, cô ta mới phát hiện ra mua mấy thứ này tốn quá nhiều tiền. Cho nên lúc đi mua, cô ta đều bị vây trong tình trạng tiếc đến đứt cả ruột. Trong lòng luôn không hiểu vì sao mấy món đồ chơi này lại trị giá nhiều tiền như vậy?
“Mua?” Lúc này Khương Song Linh mới liếc mắt nhìn đối phương một cái, cô lập tức phát hiện ra những thứ La Hồng Xuân mua đều là loại rẻ nhất, có loại còn dùng không tốt lắm.
“Cô cũng muốn đi học vẽ tranh?” Thời điểm Khương Song Linh nhìn thấy đối phương, đúng là cô có chút khiếp sợ: “Không phải cô đang bận rộn đi tìm công tác ư?”
“Học vẽ tranh chính là công tác mới của tôi.” La Hồng Xuân cực kỳ tự tin nói, cô ta đã tưởng tượng xong viễn cảnh tương lai của mình rồi: “Rất nhanh thôi, tôi cũng có thể kiếm được tiền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT