Khương Song Linh: “……Anh đang miệt thị quyền uy của lãnh đạo.”
Cô dám khẳng định, trong lòng người đàn ông này vẫn luôn lặng lẽ ghét bỏ tính chậm chạp của cô, nhưng mà nếu cô chậm giống rùa đen, thế thì đối phương chính là con thỏ hư hỏng.
“Anh rất tôn trọng lãnh đạo.”
“Lãnh đạo không cảm nhận được sự tôn trọng của anh, tay, tay, tay của anh……Anh đừng có sờ loạn.” Tuy có một cấp dưới ngỗ nghịch là chuyện thật bực bội nhưng nể mặt đối phương làm việc rất chỉn chu, cuối cùng Khương Song Linh dứt khoát mặc kệ, buông mình ngã vào trên người đối phương, tùy ý để đối phương đùa nghịch.
“Cấp dưới phải có bộ dáng của cấp dưới, cần phải làm tốt bổn phận của mình.”
Tề Hành giúp cô mặc quần áo và giày vào, Khương Song Linh không thể không thừa nhận, được một người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mặc giùm quần áo, bộ dạng cô còn xinh đẹp hơn mình tự mặc rất nhiều.
Cái này khiến cô không nhịn được cười hì hì giơ tay lên có ý đồ muốn nhéo mặt Tề Hành một cái, khổ nỗi, chẳng nhéo được bao nhiêu thịt cả: “Lãnh đạo đang thiếu một cấp dưới làm người hầu hạ mà có thái độ và hiệu quả công việc tỉ mỉ như anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play