Sau khi Khương Song Linh nghe hết vấn đề của Vương Tuyết Xu, cô trực tiếp cảm thấy mình chẳng biết nói câu gì nữa. Nếu là người bình thường, chắc chẳng một ai rảnh tới mức đi đếm số chữ trong đoạn đối thoại hàng ngày giữa hai vợ chồng nhà mình đâu.
Mà Vương Tuyết Xu trước mắt lại hỏi cô vấn đề như vậy, chẳng lẽ hai vợ chồng nhà cô ấy cũng đếm từng từ khi nói chuyện ư?
Khương Song Linh: “……”
Phải nhàm chán đến mức nào mới làm chuyện đó để giết thời gian?
Đương nhiên, cũng có thể tính loại chuyện này là một trong những tình thú vợ chồng.
Vương Tuyết Xu thấy Tiểu Khương trước mắt không đáp lời, cô ấy lại nghĩ thầm quả nhiên, cô ấy đúng là cái hay thì không nói, lại đi nói cái dở rồi. Thôi xong, đã chọc tới chỗ đau của người ta. Vậy là Vương Tuyết Xu bắt đầu thầm tự trách cái miệng ăn mắm ăn muối của mình, còn ước gì hồi nãy cô ấy không nói ra.
“Chắc là doanh trưởng Tề nhà em hơi ít nói? Kỳ thật người ít nói cũng chỗ tốt của ít nói, trong nhà luôn yên tĩnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play