Lão ấy vẫn cho rằng chị đã tới đoàn văn công từ sớm nhưng trên thực tế chị đã định giữa trưa mới đi.”
“Vừa lúc, giữa trưa nay chị Tuyết Xu ở nhà em ăn cơm đi, nếm thử tay nghề của em, với lại em cũng có chút chuyện muốn nói với chị.”
“Được, không phiền em là được, em có chuyện gì cứ nói đi.” Từ trước đến nay, Vương Tuyết Xu vẫn là người khá nóng nảy, có tính tình sảng khoái, có chuyện gì cô ấy cũng thích lập tức nói ra: “Em đừng úp úp mở mở, có vấn đề gì muốn hỏi chị thì cứ hỏi, bảo đảm chị có thể nói cái gì sẽ nói hết.”
“Cũng không phải là chuyện gì quan trọng, là người khác qua nhờ em hỏi giùm.” Khương Song Linh trực tiếp kể chuyện của Nhạc Cần cho Vương Tuyết Xu nghe.
“Cô gái họ Lâm ở đoàn văn công à? Nói vậy cô ấy tên là Lâm Dao. Chị có biết cô ấy. Cô gái này lớn lên khá thanh tú, giọng hát rất êm tai, biết ca hát, có giọng nói trời sinh, thế nhưng kỹ xảo còn chưa được thuần thục lắm.”
“Là cái cậu liên trưởng Nhạc kia ư? Vậy thì đại khái chị cũng có thể đoán được……”
……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT