Khác với Tề Việt thích gì nói nấy, Khương Triệt viết văn lại rất quy củ. Cậu bé dùng những câu ngắn nhỏ, cường điệu lên một lần tất cả những hoạt động đã trải qua trong ngày, cuối cùng còn không quên viết một câu rắm cầu vồng, khích lệ hôm nay chị mặt quần áo thật đẹp, làm bánh đậu đỏ ăn ngon thật.
“Hai đứa đi ngủ sớm một chút.”
“Mẹ ơi, bao giờ chúng ta mới treo ảnh gia đình lên?” Tề Việt ghé vào đầu giường hỏi cô.
“Chị ơi, em cũng muốn xem ảnh chụp.”
“Chờ đến khi ba con làm xong khung ảnh mẹ sẽ treo lên, trong căn phòng nhỏ của hai đứa cũng treo một tấm.”
Trong lòng Khương Song Linh có chút hối hận, có phải lúc đi chụp ảnh đã rửa hơi ít hay không, sớm biết vậy, cô nên chụp thêm và rửa thêm nhiều ảnh một chút, đến lúc đó làm thành cái album, lưu giữ lại những tấm ảnh khi còn nhỏ của nhóc con.
“Khi nào thì ba ba làm xong?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play