Nghe vậy, Khương Song Linh cũng phối hợp nở nụ cười, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm đúng là cay đến thoải mái thật, và điều khiến cô thoải mái nhất là chỉ nhìn chứ không nếm loại món ăn cay đến thoải mái này.
Thế nhưng chị dâu Tống đã thích nó cũng có nghĩa là những người khác có thể chấp nhận mùi vị này rồi.
Suy cho cùng, tay nghề của chị dâu Tống chính là nổi tiếng xa gần trong khu người nhà bọn họ đó. Đương nhiên, để thể hiện lòng quan tâm tới quần chúng đáng thương không ăn cay, Khương Song Linh cũng hầm cay hết, hai con thỏ, cô hầm một con, xào một con.
Bên này cô đang chuẩn bị thịt thỏ, bên kia ốc đồng cũng đang sôi ùng ục trong nồi nước chát tê cay. Từng đợt từng đợt mùi hương bốc lên khiến người đầu bếp như cô cũng cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn.
Thế nhưng cô không ăn được cay.
Haizz… có chút muốn người ta thèm muốn chết đây mà.
Lúc Khương Song Linh nếm thử hương vị, cô cũng có cảm giác món này ăn rất ngon. Người xưa nói rồi mà, nhập gia tùy tục, từ khi lẫn vào nơi này, dần dần cô cũng có thể ăn được không ít ớt cay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play