Không viết bất kỳ một câu vô nghĩa nào, kể cả ngôn từ cũng dùng loại phong cách Chính phủ xúc tích, đơn giản.
Hình dáng con chữ của anh rất xinh đẹp. Rất nhanh sau đó một bức thư ngắn gọn đã “bàn giao” xong rồi.
Khương Song Linh xem thư của anh, trong đó Tề Hành còn khen cô vài câu, cô nhìn mà có chút đỏ mặt, nhưng lại không biết nên nói cảm xúc hiện tại trong lòng mình là như thế nào.
Là cảm thấy…… Là cảm thấy……
Dù sao vẫn cảm thấy không đúng lắm.
“Nếu không Tề Hành à, anh viết lại một phong thư khác đi. Anh sửa lại một chút, viết nhiều một chút. Thư của anh quá mức đơn giản, chi bằng anh viết dài hơn vài câu, một câu khen A Việt tiến bộ, còn kể chút chuyện thú vị ở trong trường của nó. Chắc chắn là bà nội nó rất muốn biết chuyện này. Anh viết kỹ càng tỉ mỉ thêm chút đi……” Khương Song Linh cảm thấy trong bức thư này, tỉ lệ những lời khen dành cho cô hơi nhiều một chút, cũng không biết có phải vì cô đang đứng ngay cạnh cho nên Tề Hành cố ý viết hay như vậy không. Bởi vì trong lòng vẫn nghĩ anh cố tình làm như vậy, cho nên cô cảm thấy mình không dễ chịu cho lắm.
“Anh sửa lại đi, coi như bản này là nháp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT