Mà ngẫm lại cũng thấy đúng, khuya rồi, không nên thổi Harmonica đâu.
“Tề Hành, anh có biết thổi không?” Nói thật, Khương Song Linh không quá ôm hy vọng sẽ được nghe Tề Hành dùng Harmonica thổi ra một nhạc khúc động lòng người, cô chỉ háo hức chờ mong được nhìn thấy bộ dáng anh thổi Harmonica mà thôi.
Cô muốn nhìn thấy người đàn ông này đứng dưới tàng cây hải đường trong ánh chiều tà huyền ảo, những ngón tay với khớp xương rõ ràng kia ấn lên chiếc kèn Harmonica bóng loáng mượt mà, đôi mắt sắc bén thường ngày hơi cụp xuống, để lộ hàng lông mi cong vút, mềm mại giống như từng cây quạt nhỏ xòe ra. Bất chợt đôi môi mỏng hé mở, người đàn ông ấy thổi nhạc cụ trong tay.
Tốt nhất là anh nên mặc chiếc sơ mi trắng với cổ áo buông lơi không cài hết nút, làm lộ ra xương quai xanh và phần ao trũng kia, cộng thêm độ cong hoàn mỹ của cần cổ và đằng sau gáy.
……
Loại hình ảnh này chỉ cần tưởng tượng trong đầu một chút thôi cũng người ta cảm thấy tim đập thình thịch, đương nhiên, tiền đề là đối phương đừng có thổi sai nhạc.
Loại hành động đó rất phá hư không khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play