Vương Tuyết Xu vừa nghe cô chần chờ, đôi mắt cô lập tức sáng lên: “Chẳng lẽ là doanh trưởng Tề nhà em làm.”
Nghe vậy, đôi mắt đoàn trưởng Hà lập tức trừng lên y chang cái chuông đồng.
Khương Song Linh: “…… Xem như là anh ấy làm đi.”
Tính đến tính đi, ngày hôm qua nhà bọn họ được ăn canh gà, phần lớn công lao đặt ở trên người Tề Hành, cho nên có thể nói là anh làm món đó.
“Thật sự nha!” Vương Tuyết Xu cảm thấy ngày hôm nay cô ấy đang được Thần phù hộ. Lại nói doanh trưởng Tề cách vách đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Anh là một người đàn ông đảm đang gương mẫu nha, còn biết xắn tay áo làm canh gà.
Nghĩ tới đây, Vương Tuyết Xu liên tục trừng mắt nhìn đoàn trưởng Hà vài cái, quăng vô số đôi mắt hình viên đạn có ý muốn nói: Anh nhìn anh xem, anh nhìn lại anh xem, anh còn chưa chịu đi học ư? Anh đúng là không bằng lão Tề nhà cách vách.
Người ta còn biết nấu canh gà cho vợ ăn kia kìa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play