“Phòng bếp của nhà mình đều lãng phí hết cả.” Nhà bọn họ cũng không thiếu nồi niêu, chỉ là không có người dùng thôi.
Đoàn trưởng Hà không nhịn được thổn thức cảm thán một câu: “Đời này, nguyện vọng lớn nhất của anh, chính là được ăn một bữa cơm do vợ yêu của anh nấu.”
Vương Tuyết Xu: “Tưởng gì, nguyện vọng đó cũng dễ thực hiện thôi. Anh tới ban cấp dưỡng cưới một cô đi.”
Đoàn trưởng Hà lập tức nói: “Người của ban cấp dưỡng đều là nam mà, anh đi cưới ai chứ? Lại nói anh đã cưới em rồi.”
“Đời này anh chỉ cưới một người vợ là đủ.”
Vương Tuyết Xu hừ cười vài tiếng: “Nếu anh đã cưới em thì tự chịu đi. Thế nhưng phòng bếp nhà chúng ta không có ai dùng đến cũng thật lãng phí. Lão Hà ơi, nếu không anh dứt khoát tới ban cấp dưỡng học nấu ăn đi, lần trước em thấy chị dâu Tống chia cá cho nhà cách vách. Chị ấy còn muốn chia cho em một con, nhưng em không biết làm nên không nhận. Chẳng qua lúc ấy cũng tiếc nuối vô cùng, kỳ thật em cũng muốn ăn cá.”
“Bây giờ nếu anh mà biết nấu ăn, sau này nhà ta muốn ăn cái gì không phải có thể tự mình làm ư?” Nói thật, Vương Tuyết Xu cũng bị những lời nói của đoàn trưởng Hà thuyết phục rồi. Mỗi ngày cô ấy đều phải ăn cơm nhà ăn, cũng sắp không chịu nổi. Thế nhưng suy nghĩ và lý tưởng của cô ấy lại hoàn toàn không giống với những gì đoàn trưởng Hà hy vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT