“Ái chà, về sau không còn nghe cô ngày ngày thúc giục, bỗng nhiên tôi lại thấy thật nhàm chán.”
“Bản thảo đã được người ta trả lại rồi, tôi còn qua thúc giục làm gì nữa……” Ngay khi Tiết Lê cầm được bản thảo bị người ta trả về, cảm nhận đầu tiên của cô ấy là độ dày của thứ này không đúng lắm. Hay nói chính xác là nó quá mỏng, tập bản thảo các cô gửi đi nặng tay hơn nhiều lắm.
“Vậy các cô gửi đi bao nhiêu bản phác thảo? Người ta đã trả hết về chưa? Sao dày như vậy?”
“Còn phải chờ anh hỏi ư? Chúng tôi gửi đi mười mấy trang bản thảo đó, cái này không dày chút nào đâu.” Tiết Lê quơ quơ thư tín trong tay. Cô ấy không mở phong thư ra ngay lúc đó, chỉ chào tạm biệt người đưa thư roikfo xoay người trở về nhà mình.
Tuy cô đã sớm làm tốt chuẩn bị sẽ bị người ta trả lại bản thảo nhưng lúc chân chính nhận được phong thư này, Tiết Lê vẫn không khỏi có chút mất mát.
Cô ấy uể oải bò lên lầu, đẩy cửa ra, cất giọng không còn chút sức sống nào: “Mẹ, con đã trở về.”
Mẹ Tiết vẫn đang ngồi trước máy may, lộc cộc dẫm lên bàn đạp chân. Thấy con gái trở về, bà ấy chỉ ngước mắt nhìn thoáng qua Tiết Lê rồi hỏi: “Lúc nào con muốn dùng máy may đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play