Cô đưa mắt nhìn Tề Hành vẫn bình chân như vại bên cạnh: “Anh và bọn nhỏ làm sao vậy?”
Tề Hành: “Có lẽ là chúng nó đang hy vọng anh lại xa nhà lần nữa.”
Khương Song Linh bật cười: “Sao có thể? Tại anh không biết đó thôi, sau khi anh đi rồi, ngày nào A Việt cũng chạy đến trước mặt em hỏi, khi nào ba ba về, khi nào ba ba trở về đó……”
Tề Hành buồn cười, sau đó anh gắp cho hai đứa nhỏ, mỗi đứa một cái chân vịt thật lớn.
Tề Việt: “…… Con chỉ ngẫu nhiên mới nhớ tới ba ba thôi.”
Khương Triệt lại là một đứa trẻ thành thật, cậu bé nói: “Em rất nhớ anh rể, chị em cũng nhớ nữa.”
Tề Việt: “Hừ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT