Khương Song Linh thấy vậy, nhanh chóng đẩy ngực anh một cái: “Không phải bảo anh chờ ở ngoài ư? Anh giết vịt xong lại vào.”
Tề Hành nhướng lông mày: “Đã giết.”
Khương Song Linh lộ ra một vẻ mặt khó có thể tin nổi, tay cô chống trên cửa, ló đầu ra bên ngoài nhìn, nhìn một cái đã chạm phải hai cái chân khẽ giật giật của con vịt béo, giờ này nó đã lên đường tới Tây Thiên.
Nó đã bị người ta cắt cổ cực kỳ sạch sẽ lưu loát, còn bị bày ra một tư thế cực kỳ không nỡ nhìn thẳng, cái cổ bị vặn vẹo không ra hình hài gì, kẹp vào cái chậu, tiết vịt chảy vào chén sứ.
Khương Song Linh: “……”
Cô biết câu ‘Binh quý ở thần tốc’ nhưng mà người này cũng quá nhanh rồi.
“Nhưng mà em còn…… chưa mang dao ra mà? Anh đã dùng cái gì để giết con vịt?” Đối mặt với cảnh tượng trước mắt, nội dung vở kịch không hề theo diễn biến theo kịch bản sẵn có, khiến cho cách thức vận chuyển của đại não cô hơi lòng vòng một chút, đi mãi không tới nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT