Khương Song Linh lập tức dịu dàng cười vài tiếng và kéo tay Tề Hành đi về phía trước: “Tề Hành, rốt cuộc anh cũng trở lại. Ngày nào nhóc con A Việt kia cũng nhắc đến anh. Hôm nay chúng ta đi chút thịt và nguyên liệu tươi làm đồ ăn thật ngon nhé, bữa tối em sẽ cho người một nhà chúng ta ăn phong phú chút.”
Khương Song Linh nhanh chóng kéo tay anh tới Dung Thành mua rau và mua thịt.
Chờ đến lúc chung quanh hai người xuất hiện một đống lớn ông chú bà dì đang chọn lựa hàng hóa, Khương Song Linh mới cảm thấy khí thế trên người Tề Hành bị lực lượng cùa nhóm ông chú bà dì kia làm suy yếu một nửa.
Dù vậy, Tề Hành vẫn nổi bật giữa đám đông xung quanh.
Khương Song Linh nhìn thoáng qua hai bên, cô đi mua một con vịt sống vẫn còn đang quàng quạc quàng quạc kêu gào trước, để vào lòng bàn tay Tề Hành, sau đó tiếp tục đi mua xương sườn và thịt ba chỉ, lại đẩy cho anh treo lên, còn bản thân mình thì xách theo mấy bó rau nhỏ.
Con vịt quàng quạc quàng quạc kia kêu gào liên tục lại khiến cho anh tăng thêm vài phần đời thường.
Khương Song Linh nghẹn cười, cô gõ lên đỉnh đầu con vịt kia một cái, coi như cảm tạ nó vì buổi tối hôm nay cô sẽ làm món vịt hầm măng khô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play