Khương Song Linh lắc lắc đầu nhìn cô ấy: “Nếu cô đã muốn ứng tuyển vào tờ báo mỹ thuật kia, vậy nhất định phải chăm chí nghe giảng bài, đừng phụ kỳ vọng của cô giáo Hà và những giáo viên huấn luyện.”
Làm việc riêng trong lúc học tập là hành vi cực kỳ không tôn trọng giáo viên.
Tiết Lê nghe cô nói như vậy, cô ấy cũng chỉ có thể tạm thời thở dài một hơi đầy thất vọng: “Tôi hy vọng hôm nay đi học có thể học được nhiều điều hơn chút.”
“Không nói nữa, chúng ta vào đi thôi.”
Khương Song Linh và Tiết Lê đi vào phòng học tìm một vị trí phía trước và ngồi xuống. Khương Song Linh cầm lấy túi giấy bên cạnh mình, đi đến trước mặt Hà Văn Cẩn, đưa những tác phẩm cô đã vẽ trong mấy ngày hôm nay cho bà ấy.
Hà Văn Cẩn nhìn xấp giấy vẽ kia, đầu tiên là sửng sốt, sau đó vẻ mặt bà lại chuyển sang quá đỗi vui mừng. Lúc trước bà cho Khương Song Linh mượn sách về nhà, chỉ có suy nghĩ rằng đối phương vừa bắt đầu tiếp xúc với lĩnh vực này, sẽ có một chút nhiệt huyết, nhưng chỉ là nhiệt huyết mà thôi, chẳng tồn tại được là bao. Lại không nghĩ tới chỉ qua được mấy ngày, đối phương đã luyện tập được nhiều tác phẩm như vậy.
Bà hướng ánh mắt đầy khen ngợi nhìn Khương Song Linh một cái: “Cô là người có thiên phú mà lại nỗ lực nhất trong số những người tôi biết. Nếu cô có thể giữ vững sự chăm chỉ này, chắc chắn cô có thể lấy được thành tựu vô cùng lớn trong giới này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT