Tề Việt cầm đôi đũa, và một miếng cơm rồi nghi hoặc nói: “Ba ba vẫn chưa trở về?”
Nhóc con này vẫn chưa biết ba ba của nó đi công tác rồi, phải bảy tám ngày sau mới trở về được.
Khương Triệt nghe vậy, cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Khương Song Linh.
Khương Song Linh nhìn thoáng qua Tề Việt trước, sau đó mới chuyển tầm mắt qua Khương Triệt, dịu dàng nói: “Ba của con, cũng là anh rể của em, anh ấy phải đi công tác, mấy ngày nữa mới trở về. Bây giờ trong nhà chỉ có ba người chúng ta ăn cơm thôi.”
Tề Việt gật đầu, sau đó nhóc con này và Khương Triệt cùng nhau yên lặng ăn cơm.
Chờ tới khi hai đứa bé đều ăn no, Khương Song Linh mới phát hiện ra tối hôm nay cô nấu hơi nhiều đồ ăn. Hôm nay máy móc tiêu diệt đồ ăn Tề Hành đã đi vắng, bởi vậy hơn phân nửa đồ ăn đều thừa lại.
Tuy hai nhóc con Tề Việt và Khương Triệt đang trong giai đoạn phát dục của bé trai, chúng nó trưởng thành nhanh chóng, cho nên lượng cơm ăn hàng ngày cũng trở nên nhiều hơn không ít, thế nhưng đồ ăn vẫn còn lại rất nhiều. Có khả năng giữa trưa ngày mai chưa chắc Khương Song Linh đã giải quyết hết đống đồ ăn thừa này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT