Khương Song Linh đã ngồi cả ngày để may vá, cô nghĩ thầm ngồi thêm chút nữa cũng chẳng sao, bởi vậy cô dứt khoát dành thêm chút thời gian nữa, thừa dịp trước khi hai đứa nhỏ trở về, cô sẽ dùng chút vải vụn này làm cho chúng nó hai con hổ bông nho nhỏ, lại tự tay dùng kim chỉ thêu lên ngũ quan cho hai chú hổ bông ấy.
Khương Song Linh: “……”
Tuy cô đã thành thạo cách sử dụng máy may, cho nên chỉ một thoáng đã sản xuất được hai con hổ bông có hình dáng rất đáng yêu nhưng tay nghề may vá của cô vẫn chưa cải thiện mấy. Bởi vì cô thêu ngũ quan cho hai chú hổ bông kia còn hơi vặn vẹo.
“Đây là con hổ phẫn nộ, chắc bạn học Tề…… Đại Lực sẽ thích nó đây.”
Khương Song Linh quan sát hai con hổ với ngũ quan vặn vẹo thêm chút nữa, giá trị nhan sắc của hai chú hổ bông này chẳng hơn kém nhau là mấy, con nào cũng vặn vẹo như nhau.
Cô hít thật sâu một hơi, trong lòng bắt đầu nổi lên trận chiến giữa hai phe: một bên là “Cắt chỉ đi thêu lại một lần nữa” còn một bên là “Cứ như vậy là được rồi”.
Cuối cùng, lương tâm của cô đã ngả theo phe “Cứ như vậy là được rồi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT