Khương Song Linh cũng không nhịn được ngồi bên cạnh ngân nga theo chúng nó, chỉ có Tề Hành vẫn không chút biểu cảm gì ngồi yên lặng ở nơi đó, không thèm nói một câu.
Khương Song Linh nghĩ thầm, không còn nghi ngờ gì nữa một khi người này chịu mở miệng, tuyệt đối là hát lạc tông.
Nhưng mà cô lại đặc biệt muốn nghe thử cách đối phương dùng âm thanh lạnh nhạt này, hát nên một bài lạc tông, chắc thú vị lắm.
Khương Song Linh cẩn thận nghe hết ca từ của bài hát kia. Kỳ thật cô cảm thấy giai điệu của bài hát này cực kỳ quen thuộc, bởi vì người trong khu này cũng thường xuyên hát một hai, bài phổ biến, kể cả hai nhóc con nhà cô cũng nghe quen tai mà hừ hừ theo.
Hoặc là nói, tất cả người trong khu này đều có thể ngân nga theo bài hát ấy.
Cô thầm đọc lại tất cả ca từ một lần, đột nhiên dường như cô nhớ tới cái gì, sau đó lại yên lặng liếc mắt nhìn về phía Tề Hành một cái.
Nhưng không đợi cho ý tưởng kịp nảy lên trong đầu cô, tiếng ầm ĩ bên ngoài đã sôi trào tới tận cửa nhà cô. Tựa hồ như người lớn nhà đứa nhỏ đó đã đuổi theo nhóc con ngỗ nghịch nhà mình chạy ra bên ngoài. Hành động này cũng khiến những gia đình khác trong khu người nhà không khỏi bước ra ngoài xem xét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play