Người phụ nữ này tên là La Hồng Xuân, cũng là một cô vợ quân nhân mới cưới không bao lâu đã chuyển tới khu người nhà này. Chồng cô ta là một chính trị viên thuộc đoàn ba.
Khương Song Linh nghe được lời cô ta nói, lập tức có chút xấu hổ, cô ngượng ngùng cười: “Với tôi, thứ này khó khăn ghê lắm.”
“Nếu không cô xuống đi, để tôi lên đạp cho, tôi sẽ dạy cô.”
“Không cần, cảm ơn cô. Làm như vậy sẽ lãng phí thời gian của cô. Tự tôi chậm rãi học cũng được, vừa rồi tôi đã có thể đạp được một lát rồi.”
Khương Song Linh không còn chút hy vọng nào vào chuyện nhờ người khác dạy. Trước kia cô đã nhìn biết bao nhiêu người đạp xe rồi, bởi vậy cô hiểu nhìn nhiều cũng vô dụng.
Hơn nữa, cô không muốn cho người khác dùng chiếc xe trước mặt.
“Thứ này thực sự khó học như vậy? Lúc tôi còn ở trong thôn, lần đầu tiên leo lên cái xe của ông chú nhà cách vách đã có thể đi đường được rồi. Xe có hai bánh, ổn định vững chắc, dù cô không đạp nó tiến về phía trước được, cũng có thể đứng tại chỗ, nếu không để tôi thử cho cô xem xem?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play