Bức họa này chắc chắn không giữ lại được rồi, muốn giữ lại chỉ có……
Đột nhiên Khương Song Linh nhớ tới cái gì, cô cảm thấy chờ thêm chút thời gian nữa, nếu Tề Hành lại được nghỉ phép, người một nhà bọn họ có thể đi chụp một bức ảnh gia đình
Vậy có thể quang minh chính đại treo lên làm kỷ niệm rồi.
Khương Song Linh cũng sắp tham gia khóa huấn luyện mỹ thuật, chương trình học gần nhất là ba ngày sau. Nói như vậy, cô còn mấy ngày thời gian nhàn rỗi nữa.
Cô muốn đi nghiền một ít bột nếp, vì vậy cô trực tiếp qua nhà chị dâu Tống hỏi thăm nơi nào có đá nghiền.
Trước kia lúc cô còn ở trong thôn, dường như thôn nào cũng vậy, mỗi một đại đội sẽ có một đá nghiền công cộng, dùng để nghiền hạt đậu làm đậu hũ linh tinh. Bởi vì đá nghiền này là của chung cho nên sử dụng nó không cần tốn tiền, chỉ cần tự mình bỏ công ra nghiền là được.
“Em muốn nghiền bột nếp ư? Vừa lúc, chị cũng đang muốn làm chút đậu hũ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play