Qua không bao lâu, radio lại phát ca nhạc, hai người bạn nhỏ lập tức cùng nhau hát vang theo nhạc điệu vừa truyền ra.
Khương Song Linh đang cầm bộ quân trang của Tề Hành trong tay cũng không khỏi cúi đầu buồn cười, chỉ thấy bả vai cô không ngừng run rẩy, bàn tay cũng run rẩy theo.
Không biết điều kiện cách âm của căn phòng này thế nào, cũng không biết mấy người cách vách có thể nghe được giọng hát của hai đứa bé nhà bọn họ hay không.
Có lẽ là nghe được thôi, bởi vì Khương Song Linh cũng từng nghe được rất nhiều tiếng giáo huấn trẻ nhỏ vọng lại từ phía nhà hàng xóm.
Thôi rồi……
Nhưng cũng chẳng sao, nói gì thì nói, nhà bọn họ có truyền ra âm thanh đánh mắng lũ trẻ con đâu, chỉ có giọng hát lạc điệu của hai đứa nhỏ thôi, dù ngại ngùng và buồn cười một chút, nhưng vẫn không có vấn đề gì.
“Chị ơi, chị cũng qua hát đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play