Nói thật là Khương Song Linh cũng không biết câu trả lời, chẳng qua lúc này trái tim cô bắt đầu đập gia tốc, gương mặt cũng nóng bỏng lên.
Rõ ràng cô cho rằng câu nói này thật ngây ngô, thật buồn cười, nhưng lại không nhịn được cảm thấy rất vui vẻ.
Có điều vui vẻ thì vui vẻ, sao vui vẻ lại có chút e ngại vì sợ mình hiểu lầm nhỉ?
Thôi quên đi.
Khương Song Linh xốc lên chăn che kín đầu mình rồi ở trong chăn cất lên giọng nói hơi hờn dỗi: “Tắt đèn ngủ.”
Tề Hành chống tay lên ván giường, nhìn một cục nho nhỏ dưới chăn. Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy mình hoảng loạn và thất bại như vậy.
Sau một lúc lâu, Khương Song Linh vẫn đang rúc trong chăn, nghe được âm thanh tắt đèn, hẳn là đối phương đi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT