“Ớt ngâm ư, thứ này chị không cần, trong nhà chị có nhiều lắm.”
Khương Song Linh ôm bình ớt ngâm trong lòng, cảm thấy dở khóc dở cười. Đúng là trong nháy mắt vừa rồi, cô đã nảy ra ý định muốn để bình ớt ngâm này lại nhà chị dâu Tống.
Thế nhưng, thứ người khác cho mình, mình lại mang đi cho, hình như không ổn lắm.
“Chị dâu Tống, vừa rồi ở cửa nhà họ Hứa, em gặp một chị vợ quân nhân họ Lâm, chị có biết chị ấy không?” Khương Song Linh kể lại đoạn nói chuyện hồi nãy cho chị dâu Tống nghe.
Chị dâu Tống vừa nghe, đã hiểu hết mọi chuyện: “Lâm Đại Phượng kia nói vậy chỉ vì muốn mượn máy may của em để dùng thôi.”
“Cô ta không chịu đi mua để dùng, trước kia luôn qua mượn của nhà họ Hứa. Con người này á? Đúng là dùng đồ của người khác nên không biết xót xa, ra tay cực kỳ cẩu thả. Có lần cô ta dùng còn suýt làm hỏng mất cái máy may kia, Trương Mai Hồng thấy vậy xót xa vô cùng. Thế mà Lâm Đại Phượng còn cười nhạo cô ấy, nói rằng cái thứ đó vốn dĩ là đồ người ta đã xài rồi, chịu đựng được tới bây giờ đã là giỏi lắm, có cái gì mà xót xa…… Cũng sau lần ầm ĩ đó, Trương Mai Hồng mới quyết định không cho bất kỳ ai mượn máy may nhà mình nữa.”
“Em ngàn vạn lần đừng có cho cô ta vào nhà mình nhé. Phỏng chừng cô ta biết em là ngươi mới tới, da mặt sẽ mỏng hơn những người ở đây, sẽ ngại ngùng không tiện từ chối người khác. Nếu em cho cô ta dùng một lần, chắc chắn sẽ có lần thứ hai. Bởi vậy, em nhất định phải cứng rắn từ chối cô ta, nếu không, người đau lòng chỉ có mình em thôi.”
“Cái máy may nhà em là mua mới ư?”
Khương Song Linh gật gật đầu: “Mới tinh còn chưa từng sử dụng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play