Kỹ năng Sinh Sát Trái này trong phó bản vốn dĩ vô cùng vô bổ nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng thời cơ lại quá đúng lúc. Không cần cân nhắc về thù hận của boss, chỉ cần tính toán bùng nổ một lần sát thương.
Chiêu kiếm thần sầu của Yến Cẩm đã trực tiếp khiến tất cả người chơi ở đó đứng bật dậy hướng về y với ánh mắt kính nể.
"Bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là đại ca duy nhất của tôi!" Phiêu Nhu Gội Đầu suýt chút nữa lệ tung tại chỗ.
"Trời ơi, tôi cứ tưởng lần này cả đội đều bị diệt, không ngờ rối loạn thù hận cũng có thể vượt qua!"
"Sát thương của Yến Cẩm thật cao, trên tay cậu ấy rốt cuộc là trang bị gì mà lợi hại như vậy?"
Yến Cẩm không cần bận tâm về việc phó bản đã vượt qua hay cần phải đánh lại, y chú ý đến một thứ khác — hồi sinh.
Tuy rằng từ lâu trong diễn đàn đã hiểu rõ bản chất của thế giới này, nhưng Yến Cẩm trước sau vẫn có nghi ngờ trong lòng về sự tồn tại của chính mình, và sự hồi sinh là một trong số đó.
Đối với người chơi thì hồi sinh chỉ là một chuyện bình thường, qua loa. Nhưng Yến Cẩm thì khác với họ, y không thể logout mà chỉ tồn tại trong trò chơi này, càng giống với những NPC được tạo ra. Nếu y chết rồi, liệu có còn cơ hội hồi sinh không?
Bề ngoài Yến Cẩm bình tĩnh, thực tế linh hồn dưới lớp da thịt y đang điên cuồng hơn ai hết. Trong Tu Chân giới mạng người là thứ không đáng giá nhất, y có thể ra tay với chính mình.
Vừa nãy, chiêu kiếm đó của Yến Cẩm chính là một canh bạc. Y đánh cược rằng sau khi thanh máu của mình về 0 cũng có thể hồi sinh.
Sự thật chứng minh y thắng cược. Cho dù có sự khác biệt với người chơi nhưng vào khoảnh khắc tử vong, trước mặt Yến Cẩm cũng không ngoài ý muốn xuất hiện một cửa sổ pop-up:
[Có lựa chọn về nơi đóng quân hồi sinh: Có / Không. ]
Sau khi kỹ năng chiến phục của Hồng Tụ Chiêu kéo y đứng dậy, Yến Cẩm đứng tại chỗ nhìn toàn bộ phó bản, khóe môi chậm rãi nhếch lên.
Một khuôn mặt đẹp không phân biệt giới tính, đặt vào bất kỳ thời điểm nào cũng là vũ khí lợi hại. Yến Cẩm liếc mắt thấy trưởng nhóm đi về phía mình, nhưng đối phương thật lâu không có động tĩnh, liền quay đầu lại nhìn với ánh mắt nghi hoặc.
"Làm sao vậy?"
Bị tiếng nói của y kéo hồn về trưởng nhóm nóng nảy bỗng dưng đỏ bừng mặt lập tức cứng miệng nói: "Cậu lợi hại quá, vừa mới bắt đầu hiểu lầm cậu rồi, trước tiên xin lỗi nhé, ạch... Mặt cậu rất đẹp, có thể chia sẻ dữ liệu khuôn mặt không?"
"Ừm...?" Yến Cẩm chợt sờ cằm, lắc đầu: "Đây là mặt của ta, không phải dữ liệu."
"Tê —" Tiếng hít vào đầy kinh ngạc liên tiếp vang lên.
"Yến Cẩm." Bên kia có người đang gọi y. Yến Cẩm không cần quay đầu cũng có thể nghe được đó là Nhất Kiếm Sương Hàn.
Người chơi Chúc Kiếm Sơn Trang với thanh trọng kiếm sau lưng, nhân vật cao hơn y một cái đầu. Tên này chỉ trong phó bản mới nghiêm túc vài phần, một khi thoát ly chiến đấu vẻ mặt liền trở nên vô cùng uể oải, lười biếng.
"Kỹ năng của cậu có phải cấp rất cao không?" Hắn hỏi.
Nhất Kiếm Sương Hàn suy tư hồi lâu: cấp độ của Yến Cẩm không cao, vậy mức sát thương cơ bản cũng sẽ không cao lắm. Nhưng sát thương y gây ra lại có thể đuổi kịp người chơi cấp 25 ở đây, thậm chí DPS còn vượt qua một đoạn. Suy nghĩ kỹ, cũng chỉ có kỹ năng đặc biệt là lựa chọn duy nhất.
"Ừm." Yến Cẩm cũng không hề che giấu, hào phóng chia sẻ thông tin kỹ năng của mình ra ngoài, nói: "Trừ bốn kỹ năng môn phái được mở khóa ở cấp 12, hai kỹ năng còn lại đều là màu tím."
"Tự nghĩ ra skill?" Nhất Kiếm Sương Hàn nắm lấy trọng điểm, đôi mắt đang cụp xuống chợt ngước lên, khó nén vẻ kinh ngạc.
"Hai cái kỹ năng màu tím đều rất lợi hại, nhưng kỹ năng môn phái của cậu đều là màu xanh lam. Đây là cấp độ mà chỉ đệ tử nội môn mới có thể đạt được."
Nhất Kiếm Sương Hàn nhìn thanh Như Cầu Vồng của Yến Cẩm, nói: "Cậu vào Kiếm Các à?"
Yến Cẩm hẳn là đã mở chức năng riêng tư, hắn không nhìn thấy thông tin cụ thể nhưng có thể thấy môn phái hiển thị trên thông tin tổ đội của Yến Cẩm.
Kiếm Các? Yến Cẩm đặt tầm mắt lên bản đồ.
Nhiệm vụ mới mở khóa ở cấp 12 yêu cầu y trở về sư môn, và điểm mục tiêu nhiệm vụ được đánh dấu trên bản đồ chính là Kiếm Các.
Hướng dẫn game có ghi mỗi người chơi sau khi rời làng tân thủ đều có thể tự do lựa chọn môn phái mà mình muốn gia nhập. Nhưng Yến Cẩm dường như ngay từ đầu đã không có lựa chọn.
Yến Cẩm bỗng nhiên nghĩ đến trước khi vào phó bản, vị Đại đệ tử Kiếm Các kia đã nhìn y với thần sắc phức tạp, trong đó chắc chắn có chuyện xưa.
Mặc dù biết rất ít về tình hình của bản thân nhưng điều này cũng không ngăn cản Yến Cẩm gặp người nói nói dối không chớp mắt. Y tra kiếm vào vỏ, nói: "Ừm, ra phó bản đang chuẩn bị về sư môn làm nhiệm vụ hàng ngày."
Tốc độ học hỏi của y thực sự quá nhanh, nếu như vậy thì ai cũng sẽ không tin đó là lời từ một vị khách đến từ thế giới khác.
"Đánh dã đội mà đi phó bản có rủi ro rất lớn. Cậu có nghĩ đến việc tìm một tổ đội cố định không?" Nhất Kiếm Sương Hàn đi thẳng vào vấn đề.
Đối phương lần nào cũng nói thẳng mà không vòng vo chưa bao giờ che giấu mục đích muốn lôi kéo y. Yến Cẩm quay đầu đi nhìn Nhất Kiếm Sương Hàn, giọng điệu rất không chân thành nói: "Ta mới cấp 12, vẫn chưa mở chức năng bang hội."
"Vậy thì trước tiên thêm bạn tốt nhé?" Nhất Kiếm Sương Hàn đoán được Yến Cẩm sẽ từ chối. Khi thấy khóe môi thanh niên đang chuẩn bị nhếch lên, lời từ chối còn chưa kịp thoát ra khỏi miệng, liền bị hắn chặn lại: "Cấp độ không phải vấn đề, tôi sẽ dẫn cậu."
"Nửa tháng," Nhất Kiếm Sương Hàn ôm kiếm nói: "Nhiệm vụ hàng ngày cho rất ít kinh nghiệm. Nhiệm vụ chính tuyến sẽ có một kết thúc sau khi bái vào sư môn. Nếu muốn tăng cấp nhanh, chỉ có thể đi những bản đồ dã ngoại để cày quái."
"Cho tôi nửa tháng, tôi sẽ đưa cậu lên cấp 30."
Nếu như hắn đưa ra điều kiện khác Yến Cẩm nhất định sẽ không chút do dự cười từ chối. Nhưng chỉ có việc dẫn y tăng cấp này, Yến Cẩm không thể từ chối một chút nào.
Thế là Nhất Kiếm Sương Hàn nhìn thấy nụ cười của thanh niên chợt ngừng lại, tiếp đó cả người từ trong ra ngoài đều toát ra sự chân thành. Động tác nóng lòng muốn thử, y hỏi: "Làm sao thêm bạn tốt?"
Nhất Kiếm Sương Hàn cảm thấy mình tựa hồ đã hiểu được một điều gì đó rất quan trọng. Ánh mắt lấp lánh hắn từng bước một hướng dẫn Yến Cẩm cách tìm ID, và ngay lập tức hắn nhận được lời mời kết bạn.
Nhìn thấy trong danh sách lời mời có cái ảnh chân dung mặc định, lướt qua ID "Yến Cẩm", Nhất Kiếm Sương Hàn mím môi nhấn "đồng ý" tâm trạng coi như không tệ.
"Yến Cẩm, cậu lại đây mở cái rương này đi!" Trong đội ngũ, cô gái Hồng Tụ Chiêu cuối cùng đã hồi sinh Yến Cẩm, bỗng nhiên gọi y lại gần.
Cô gái nhỏ mặc bộ trang phục môn phái màu đỏ, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào tay Yến Cẩm, nói: "Tay và mặt trắng như vậy, nhất định vận may rất tốt."
Sau khi vượt qua phó bản hàng ngày, mỗi người sẽ nhận được một cái rương thưởng. Vật phẩm trong rương có phẩm chất không cố định, nhưng xác suất xuất hiện vật phẩm màu cam chỉ có 0.01%, nhỏ đến mức có thể bỏ qua.
Tất cả mọi người đã mở rương xong, bây giờ chỉ còn lại Yến Cẩm và Nhất Kiếm Sương Hàn chưa có động tĩnh. Yến Cẩm gật đầu. Mọi người đều mong chờ nhìn y bước tới. Y không có nhu cầu cao với những thứ này, chỉ tùy ý mở ra —
[Hệ thống: Hào quang dị thải, thiên hàng hồng phúc! Chúc mừng thiếu hiệp ẩn danh trong phó bản đã nhận được trang sức vũ khí !]
Tất cả mọi người đều nhìn thấy kênh thế giới hiện lên thông báo, tại chỗ há hốc mồm. Kênh thế giới cũng đồng loạt gửi dấu chấm hỏi:
[Elizabeth Cốt Tinh: Cái gì thế? Có người ở cái phó bản rách nát đó mở ra thứ tốt ư?]
[Đừng Hạc: Trang sức vũ khí? Chính là cái mà sau khi trang bị vũ khí có thể có hiệu ứng đặc biệt đó ư? Vật này vẫn là lần đầu tiên ra mắt từ khi mở máy chủ đấy.]
[Càng Đi Càng Xa: Trang sức tăng mị lực, không có thuộc tính bổ trợ khác. Không giành được Bảng Lạc Thần thì có thể vứt đi.]
[Minh Như Nguyệt: Một Kim thu Lạc Anh Lưu Huỳnh, ra là có thể thương lượng.]
[Tiểu Lý: Một Kim thu Lạc Anh Lưu Huỳnh, ra là có thể thương lượng.]
[Elizabeth Cốt Tinh: Hay lắm, Như Nguyệt và Tiểu Lý đều bị kích động]...
Thấy mọi người trên thế giới ồn ào một phen, cô gái Hồng Tụ Chiêu đã gọi Yến Cẩm mở rương không ngờ y thật sự có thể mở ra thứ tốt, kích động đến đỏ cả mặt.
"Đời này có thể tận mắt thấy phá cái rương mà mở ra thứ tốt, lão nương hôm nay cũng coi như đáng giá."
Yến Cẩm nhướng mày, mở thông tin chi tiết của vật trang sức ra xem. Vật này chỉ có thể tăng 2000 mị lực, đối với y hoàn toàn vô bổ, thậm chí còn có chút ghét bỏ.
Nhất Kiếm Sương Hàn sau khi mở rương của mình, như không có chuyện gì xảy ra mà giấu đi vừa ra, sau đó hỏi Yến Cẩm: "Vật này cậu có bán không?"
Yến Cẩm quay đầu nói: "Ngươi muốn ư?"
Không thể tin được, Nhất Kiếm Sương Hàn lại thích loại trang sức thiếu nữ này.
Nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của thanh niên, Nhất Kiếm Sương Hàn khẽ cười: "Bạn của tôi đang tranh Bảng Lạc Thần, rất cần vật này. Nếu cậu đồng ý bán thì có thể bán cho cậu ấy, cậu ấy không thiếu tiền, giá cả chắc chắn sẽ không thiệt cho cậu đâu."
Yến Cẩm không hỏi giá cả, mà trực tiếp vào giao diện giao dịch, ném vật phẩm cho Nhất Kiếm Sương Hàn, nói: "Vậy thì tặng cho cậu luôn."
Nhất Kiếm Sương Hàn vừa nhắn tin riêng, vừa giao dịch cho Yến Cẩm ba kim. Yến Cẩm nhận tiền xong nở nụ cười, nói: "Nhiều vậy sao?"
"Vật trang sức này nguyên bản nhiều nhất cũng chỉ đáng một kim, nhưng cậu ấy với Minh Như Nguyệt không hợp nhau, mỗi lần tranh giành đồ vật đều sẽ kích động lên cuối cùng có thể thổi giá lên đến bốn kim. Ba kim đã coi như hời rồi." Nhất Kiếm Sương Hàn vung vẩy vật trang sức trong tay, vẻ mặt ung dung gài bẫy bạn bè không chút nương tay.
Yến Cẩm cũng có thể nhìn thấy kênh thế giới, y liếc nhìn một chút, quả nhiên có hai người đang cãi vã ầm ĩ. Hắn hỏi: "Cái tên Tiểu Lý đó là bạn của ngươi à?"
“Đúng vậy." Nhất Kiếm Sương Hàn gửi tin nhắn riêng.
[Bạn lặng lẽ nói với Tiểu Lý: Vật trang sức ở chỗ tôi, ba kim.]
[Tiểu Lý lặng lẽ nói với bạn: Người mở vật trang sức là anh à? Được đó Hoắc Bất Khoái, đây không phải là kiểu đánh lén người khác à. Thu tiền gì chứ, cái này không phải là nên tặng không cho tôi sao?]
[Bạn lặng lẽ nói với Tiểu Lý: Người khác mở, đừng nói nhảm, có muốn hay không?]
[Tiểu Lý lặng lẽ nói với bạn: Đương nhiên muốn, lát nữa chuyển tiền cho anh.]
Nhìn bọn họ chỉ dăm ba câu đã giao dịch xong xuôi vật phẩm, những người khác ở đó vô cùng ước ao.
"Một vật trang sức vậy mà bán được 3 vạn... Chết tiệt, bọn nhà giàu đáng ghét, Âu Hoàng may mắn đáng ghét!"
Đăng Tiên vẫn chưa mở chức năng chuyển đổi tiền tệ, họ chỉ có thể thu mua tiền game từ tay người chơi khác. Hiện nay, tiền đồng có thể đổi sang tiền thật theo tỷ giá nhất định. Ba kim đổi lại chính là 3 vạn.
Trong lúc mọi người thổn thức thì đồng hồ đếm ngược của phó bản kết thúc, tất cả mọi người đều bị hệ thống tự động đưa về cạnh NPC.
Giao nhiệm vụ xong nhận được kinh nghiệm – Yến Cẩm tăng lên cấp 13. Mỗi lần thăng cấp, tâm trạng của y đều không tệ lắm.
"Khi nào thì đi cày quái?" Y gọi Nhất Kiếm Sương Hàn.
Nhất Kiếm Sương Hàn căn cứ vào phản ứng vừa nãy của y, hắn đã đoán được Yến Cẩm nóng lòng thăng cấp. Để tiện cho việc hòa hợp sau này, hắn cố ý thăm dò nói: "Tôi thì bất cứ lúc nào cũng có thời gian, cậu muốn khi nào đi?"
Yến Cẩm vỗ vỗ ống tay áo lời nói hoàn hảo không một lỗ hổng: "Ta cũng có thể, dù sao không tính gấp, tùy ngươi sắp xếp."
"Vậy thì ngày mai nhé, bình thường khi nào cậu online?" Nhất Kiếm Sương Hàn có chút bất đắc dĩ.
Yến Cẩm: "Bất cứ lúc nào."
Đối phương rõ ràng có chút bất ngờ, nhưng cũng không hỏi nhiều, nói: "Vậy khi online tôi sẽ nhắn tin riêng cho cậu."
"Ừm." Yến Cẩm đáp lại.
Tin nhắn riêng của Nhất Kiếm Sương Hàn vẫn liên tục vang lên, bị Tiểu Lý hối thúc điên cuồng để giao dịch trực tiếp. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nói lời xin lỗi với Yến Cẩm.
"Tôi còn có việc, ngày mai gặp lại."
Chờ hắn dùng Hành Ngàn Dặm rời khỏi đó, Yến Cẩm đang chuẩn bị rời đi thì NPC ban nãy vẫn còn đang giao nhiệm vụ cho người chơi, lại đi thẳng về phía y dưới ánh mắt tròn xoe của mọi người.
"Yến sư đệ! Không ngờ đúng là đệ. Nếu đã về rồi, vậy hãy cùng ta về Kiếm Các đi, Các chủ đã tìm dệ hai năm rồi."