Yến Cẩm có dáng người cao ráo, cân đối. Không quá gầy, cũng chẳng hề mập, nhưng cũng tuyệt đối không khiến người ta thấy yếu ớt. Gần như bất cứ ai khi lần đầu nhìn thấy hắn, trong đầu chỉ có thể hiện lên một từ: “Hoàn mỹ.”
Đôi tay cầm kiếm của y cũng y hệt như vậy - đẹp đẽ, tinh xảo, nhưng từng khớp xương đều toát lên cảm giác mạnh mẽ và vững chắc. Khiến Nhất Kiếm Sương Hàn không khỏi nhớ đến lần hắn đem hộp bánh gatô tới, đối phương nhẹ nhàng đỡ lấy hộp - cảm giác ấy... chính là đôi tay này.
Không muốn thừa nhận, nhưng hai bàn tay đúng thật giống nhau đến kỳ lạ. Nghĩ tới đây, Nhất Kiếm Sương Hàn không nhịn được khẽ cong môi cười nhẹ.
Mà lúc này, sau khi luồng khí huyết cuộn trào trong ngực Yến Cẩm đã lắng lại, y quay sang liếc nhìn Nhất Kiếm Sương Hàn thì thấy tên kia khi thì dán mắt nhìn tay mình, lúc lại nhìn chằm chằm giày mình, vẻ mặt như đang suy tính gì sâu xa, thoạt nhìn cực kỳ khó đoán và… khó chịu.
Yến Cẩm hừ một tiếng, từ trong hành lý lôi ra một sợi dây buộc tóc mới tinh, cắn một đầu trong miệng rồi tiện tay gom lại tóc rối sau đầu, buộc gọn lại thành một búi đơn giản.
Theo từng động tác của y, trong tai Nhất Kiếm Sương Hàn, tiếng chuông vàng treo ở cổ tay Yến Cẩm cứ leng keng vang lên đều đều. Mỗi lần nghe thấy một tiếng, tâm tình hắn lại tốt lên một chút.
Sau đó, khi tiếng chuông vàng vừa tiến gần trong tầm mắt, thì... một thanh kiếm đã ngang nhiên áp lên cổ hắn. Yến Cẩm nghiêng đầu, nhìn thẳng vào hắn, lạnh lùng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT