Phụng Ngọc... Hai chữ này khiến Hoắc Bất kho*i c*m thấy cực kỳ quen thuộc, nhất định là đã thấy ở đâu đó rồi, chỉ là không có ấn tượng sâu sắc, nhất thời cũng không thể nhớ ra được.
Sau đó, sự chú ý của hắn dần dời đi, ánh mắt rơi vào chữ "Yến" phía trước.
Chữ đó lập tức khiến hắn nhớ đến Yến Cẩm.
Mà một khi đã nghĩ tới Yến Cẩm, lại nhìn về dòng chữ "Yến Phụng Ngọc" trước mắt, thì cơn chấn động và suy đoán trong lòng Hoắc Bất Khoái như thể sắp bùng phát, không cách nào kiềm chế nổi.
Người thanh niên trước mặt có khuôn mặt thanh tú, đường nét ôn hòa sạch sẽ, ánh mắt dịu dàng – hoàn toàn khác biệt với Yến Cẩm mạnh mẽ sắc sảo và luôn giấu dao trong nụ cười.
Nhưng… ánh mắt đó.
Chỉ riêng ánh mắt kia, dù gương mặt có thay đổi thế nào, dù được bao phủ bởi vẻ dịu dàng đến mấy, thì tia sáng sắc bén và lạnh lẽo ấy, Hoắc Bất Khoái vẫn có thể dễ dàng nhận ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT