Trong game cũng có ngày đêm và khí trời luân hồi, đêm nay là một đêm trăng sáng treo cao.
Ngoài cửa sổ là tiếng côn trùng kêu và chim hót chân thực trong game, thậm chí còn có gió nhẹ thoảng qua. Yến Cẩm ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt ngũ tâm hướng thiên*.
*Ngũ tâm hướng thiên: một tư thế thiền định để hấp thụ linh khí.
Đây là một tư thế tu luyện cơ bản nhất trong Tu Chân giới.
Mặc dù biết thế giới game này không có một chút linh khí nào nhưng Yến Cẩm vẫn thử. Kết quả rất rõ ràng thiền định cũng không thể giúp y tăng cao tu vi mà chỉ có thể khôi phục tinh lực và sức lực.
Vẫn cần một lượng lớn EXP.
Thử nghiệm không có kết quả, Yến Cẩm mở mắt ra nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ lần đầu tiên sâu sắc nhận ra thứ này gọi là "khoa học kỹ thuật".
Trò chơi này ngoài việc giam y ở đây ra thì cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào. Cuộc sống như vậy, là điều trước đây ở Tu Chân giới đầy rẫy hiểm nguy, nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Giữa lúc Yến Cẩm suy nghĩ miên man, game bỗng nhiên có nhắc nhở mới.
[Kích hoạt kỳ ngộ: Kinh Hồng Nhất Kiếm.]
[Hệ thống nhắc nhở: Gần đây kỳ ngộ có thể phát hiện, một khi thành công kích hoạt, sẽ thưởng EXP x10000, ngẫu nhiên nhận được các phần thưởng sau:
Danh vọng làng Ngô Đồng đạt mức "Thân hữu"
Skill màu tím: không rõ
Trang bị màu tím: không rõ
Danh hiệu đặc biệt.]
[Đếm ngược kỳ ngộ: 1800s.]
Đếm ngược nửa giờ, Yến Cẩm nhìn chằm chằm phần thưởng EXP không rời mắt. Bất kể là trang bị hay kỹ năng, đối với y mà nói cũng như vô dụng, chỉ có EXP là thứ mà y cần ngay lúc này.
Trước cấp mười, mỗi cấp đều cần một ngàn EXP, mà sau mỗi mười cấp lượng EXP cần thiết sẽ tăng gấp đôi.
Trong Đăng Tiên hiện tại chỉ mở giới hạn tối đa ba mươi cấp, 10 ngàn kinh nghiệm này có thể giúp y tăng lên mười hai cấp, đủ để rút ngắn hơn một nửa tiến độ của người chơi thử nghiệm ban đầu.
Kỳ ngộ chính là những sự kiện ngẫu nhiên, cực kỳ hiếm gặp trong game. Yến Cẩm gần như ngay lập tức đã rõ nên đi đâu.
Từ khi tỉnh lại, những người y nhìn thấy có thể đếm trên đầu ngón tay. Trong đó bí ẩn nhất chính là Tửu Quỷ Lý Huyền Tri, người mà trong thông tin đều toàn dấu chấm hỏi.
Lý Huyền Tri đã nói gì nhỉ? Nửa đêm vô sự không được ra khỏi cửa.
Yến Cẩm quả quyết đẩy cửa phòng ra.
Cửa phòng vừa mở, ánh trăng từ bên ngoài liền trút xuống rơi trên mái tóc và vạt áo của thanh niên.
Y một thân y phục trắng thuần, dường như có thể trực tiếp hòa vào ánh trăng.
Dưới trăng có người múa kiếm.
Người kia tóc dài rối bời hỗn độn, y phục trên người rách rưới như ăn mày, chân trần đạp trên cát đá nhưng phảng phất không cảm thấy gì, thanh trường kiếm cổ điển trong tay múa như gió.
Xoẹt —!!
Rừng cây tĩnh lặng, lưỡi kiếm xẹt qua gánh theo một mảnh ánh trăng, sau đó lộ hết sự sắc bén, kiếm khí như cầu vồng!
Yến Cẩm cầm kiếm trăm năm, trong lồng ngực sớm có kiếm ý riêng của mình. Y là một thiên tài tuyệt đối trong kiếm đạo, chỉ cần nhìn một lần đã đem từng chiêu từng thức kia ghi nhớ hết vào trong đầu.
[Keng !!]
[Ngài đã lĩnh ngộ skill màu tím . ]
[Giới thiệu kỹ năng: chưa nắm giữ;
Chi tiết: Trong chớp mắt tăng 40% sát thương cơ bản của bản thân, mỗi cấp tăng thêm 10%, kéo dài 10 giây, thời gian hồi chiêu 10 phút.]
Yến Cẩm xuất thần trong chốc lát rất nhanh liền bị âm thanh nhắc nhở của hệ thống kéo về, vừa nhìn xuống thì phát hiện trên bảng của y hiện thêm một trang kỹ năng, bên trên chính là mà hệ thống vừa nhắc đến.
Mà giờ khắc này, kiếm khí sắc bén thoáng qua đến trước mặt y, như có thực chất nâng lên những sợi tóc rối bên tai y.
Yến Cẩm mắt cũng không chớp, mà thanh kiếm kia cũng đúng lúc dừng lại cách ánh mắt y nửa tấc.
"Haha, thật can đảm." Giọng nói khàn khàn sau khi bị rượu ăn mòn vang lên. Bóng người sau kiếm lộ ra, rõ ràng chính là Lý HuyềnTri – kẻ ban ngày chán chường lôi thôi lếch thếch.
Một Tửu Quỷ, nhưng lại nắm giữ kiếm thuật làm người ta thán phục đến vậy.
Lý Huyền Tri chỉ kiếm vào Yến Cẩm, trong giọng nói đầy vẻ khinh thường: "Khá lắm, kiếm đến rồi cũng không né?"
"Kiếm của ngươi không có sát khí." Yến Cẩm dùng hai ngón tay đẩy lưỡi kiếm trước mặt ra.
"Ha ha ha ha!" Lý HuyềnTri tùy ý ném kiếm xuống đất, trong tay chẳng biết từ khi nào đã cầm lấy bầu rượu, ngửa đầu uống thỏa thích.
"Một tên nhóc Luyện Khí kỳ như ngươi mà cũng nhìn hiểu kiếm sao?" Nói xong, nhớ tới vẻ bừng tỉnh của Yến Cẩm vừa nãy, Lý Huyền Tri lại nói: "Ngộ tính ngược lại không tệ."
Nói đến đây, ánh mắt Tửu Quỷ bỗng nhiên trở nên u tối, như nói đùa: "Học lén là điều tối kỵ. Nếu vừa nãy ngươi đối mặt với chiêu kiếm của ta mà lộ ra nửa phần ý lui, giờ khắc này đã thành vong hồn dưới kiếm của ta rồi."
Yến Cẩm không để ý đến hắn, mà nhìn thanh kiếm trên đất, nhíu mày: "Ngươi đem kiếm của mình tùy ý ném xuống đất như vậy sao?"
"Xì, tiểu ngốc tử từ đâu đến vậy?" Lý Huyền Tri nhìn quanh bốn phía, ngữ khí tản mạn.
Sau đó hắn đột nhiên hít kiếm lên, chuôi kiếm hướng về Yến Cẩm, bay vút về phía y.
Yến Cẩm đưa tay ra đón…
[Nhận được vật phẩm khóa NPC: Vũ khí màu cam . ]
Bây giờ trong Đăng Tiên – người chơi đã cày hơn nửa tháng nhưng ngay cả trang bị cấp bậc màu xanh lam cũng vô cùng ít ỏi. Nếu như họ biết, trong một thôn làng nhỏ bé như vậy ngay cả một Tửu Quỷ tùy tiện cũng cầm vũ khí màu cam, e là phải tức chết tại chỗ.
Vật phẩm khóa NPC, Lý Huyền Tri biết căn bản không lo lắng sẽ bị người cướp đoạt đi, ở bên kia say khướt nói: "Chiêu kiếm vừa nãy, múa cho ta xem một chút."
Chiêu kiếm nào? Chắc là .
Thanh kiếm trong tay là hảo kiếm, cho dù bỏ qua cấp bậc trong game, Yến Cẩm cũng có thể nhìn ra tốt xấu.
Nhưng y tự có cái tính kỳ lạ của kiếm tu, các vũ khí khác thì không nói nhưng tuyệt đối không sử dụng kiếm đã có chủ.
Thứ vũ khí màu cam này đủ để dấy lên sóng gió lớn lao trong giới người chơi, lại bị Yến Cẩm ném trả lại. Lý Huyền Tri tùy ý bắt lấy, dựa vào quán tính mà cắm lưỡi kiếm sâu ba phần vào lòng đất.
"Ngươi tính làm sao?" Hắn hỏi.
"Ta có kiếm." Yến Cẩm bình tĩnh nói, dù rằng kiếm đã mất đi.
"Ha ha ha ha!" Hắn có kiếm hay không, Lý Huyền Tri đâu có mù đương nhiên có thể thấy.
Thế nên Tửu Quỷ chế giễu nói: "Vậy thì cho ta xem kiếm của ngươi!"
Yến Cẩm không lên tiếng, vẻ mặt nhàn nhạt vẻn vẹn là đưa tay phải ra dùng ngón tay mô phỏng hình dáng kiếm.
Lý Huyền cười nhạo nói: "Đây chính là kiếm của ngươi?"
[Ngài chưa trang bị vật ấy! ]
Đây là kiếm ý (ý niệm về kiếm) của ta, Yến Cẩm cụp mắt.
Một chiêu kiếm ra…
…từng chiêu từng thức được tái hiện hoàn hảo trong tay Yến Cẩm.
Không có kiếm mà lại có thể dùng ra khí thế của kiếm!
Hệ thống không ngừng nhắc nhở, nhưng Yến Cẩm vẫn dùng tay không, lại phảng phất nắm một thanh tuyệt thế chi kiếm.
Từ xa Lý Huyền cầm trong tay bầu rượu hơi ngừng lại, dưới mái tóc dài xồm xoàm hai mắt lóe lên một vệt thần quang.
Tên nhóc này… rất tốt.
[ đã nắm giữ! ]
Một chiêu kết thúc, nhưng Yến Cẩm không dừng lại. Khí thế toàn thân y bỗng nhiên biến đổi, ánh trăng hóa thành lưỡi kiếm gió như kiếm ý, bóng cây bốn phía bỗng nhiên ngưng trệ.
Khí động, cây động, ánh trăng cũng động, sát cơ đồng dạng ẩn giấu trong đó!
Trong một chiêu kiếm ngắn ngủi, cây cỏ toàn bộ sân nhưng như thể, cực nhanh trải qua trọn vẹn bốn mùa.
Cuối cùng kiếm thức thu lại, Yến Cẩm khoác trên mình ánh trăng cùng lá bay, đối diện Lý Huyền Tri liếc mắt nhìn nhau.
Lý Huyền Tri chậm chạp nhận ra, ngửa đầu uống rượu nhưng rượu trong bầu chẳng biết từ lúc nào đã cạn.
[Tự nghĩ ra skill đã nắm giữ! ]
[Giới thiệu kỹ năng: không thể thăng cấp;]
[Chi tiết: Kỹ năng bạo phát, bỏ qua né tránh, gây ra một đòn chí mạng cho mục tiêu. HP của bản thân càng thấp thì sát thương gây ra càng cao, tối đa có thể gây ra sát thương bằng 40% HP của bản thân. Có 5% xác suất có thể bỏ qua giới hạn, trực tiếp đánh giết mục tiêu máu thấp, hiệu quả kéo dài 30 giây, thời gian hồi chiêu 45 phút.]
Thế giới game Đăng Tiên có lối chơi vô cùng tự do. Ngoài việc có thể nhận được kỹ năng và trang bị từ NPC, người chơi còn có thể tự mình tìm tòi, tự sáng tạo ra.
Chiêu này của Yến Cẩm đã được dữ liệu của hệ thống bắt giữ thành công, cấp độ phán là màu tím.
Vì hiệu quả kỹ năng vượt trội, nên bị giới hạn là không thể thăng cấp. Hoặc cũng chính vì không thể thăng cấp, nên không thể trở thành kỹ năng màu cam.
Hai mắt Lý Huyền Tri sáng lên nhìn Yến Cẩm, bầu rượu rỗng tuếch trong tay bị hắn ném xuống. Khi đứng dậy loạng choạng, hắn lau miệng: "Kiếm ý này của ngươi đúng là ngược lại với đạo của ta, được được được!"
"Kiếm giết người dịu dàng, tiểu tử ngươi khá giống một cố nhân của ta."
Lời này vừa nghe thì có chuyện xưa, nhưng Lý Huyền Tri lại dừng chủ đề ở đó như không muốn tiếp tục nói thêm.
Yến Cẩm liền thấy hắn hai mắt nhìn xa xăm rơi vào hồi ức xong, sau đó lại bỗng nhiên ném cho y một thứ.
Tiếp vào tay, là một thanh kiếm.
["Đến như ngàn thu vạn đời, kiếm này như cầu vồng" nhận được vũ khí màu xanh lam không khóa: Như Cầu Vồng (có thể thăng cấp);]
[Hiệu quả trang bị vũ khí: Tốc độ tấn công tăng 15%, tấn công cơ bản tăng 15%, 10% tỷ lệ gây trạng thái chảy máu cho mục tiêu, mỗi giây mất 0.1% HP, trạng thái kéo dài 3 phút, thời gian hồi chiêu 30 phút.]
Màu xanh lam?
Yến Cẩm nhướng mày, phần thưởng ngẫu nhiên của nhiệm vụ nói là vũ khí màu tím, vậy cái này trong tay y hẳn là kết quả bất ngờ?
Vũ khí không khóa, nói cách khác thanh Như Cầu Vồng này trước đây vô chủ. Yến Cẩm nhìn đi nhìn lại, trong lòng cũng có chút vui mừng, ngữ khí nói chuyện vì vậy cũng vô cùng hòa hoãn.
"Đa tạ."
Cùng lúc đó, đếm ngược kỳ ngộ kết thúc.
[Kỳ ngộ kích hoạt thành công, ngài nhận được EXP x10000, kỹ năng màu tím , vũ khí màu xanh lam , cấp độ nhân vật tăng lên đến cấp 12.]
Một lần ý chỉ cấp độ tăng vọt lên, Yến Cẩm phóng tầm mắt nhìn tới thì tầm nhìn trống trải.
Y liếc mắt nhìn thanh Như Cầu Vồng trong tay, lại liếc mắt nhìn hai kỹ năng sáng lên trên bảng kỹ năng thầm nghĩ trò chơi này quả nhiên không hề cứng nhắc.
Trong tay không có kiếm cũng có thể dùng được kỹ năng, chỉ là không có hiệu quả sát thương mà thôi.
-
Ở một bên khác, Nhất Kiếm Sương Hàn bước ra khỏi game, từ trong kho thực tế ảo đi thẳng vào phòng tắm rửa sạch lớp dịch dinh dưỡng còn sót lại trên người.
Vẻ ngoài thực tế của hắn giống hệt với khuôn mặt trong game, hẳn là khi đăng ký đã trực tiếp nhập dữ liệu bản thân.
Vai rộng chân dài, khuôn mặt anh tuấn. Tắm xong hắn quấn khăn tắm đi ra, nước từ mái tóc nhỏ giọt lăn xuống từ xương quai xanh đến cơ bụng. Tiếp đó có tiếng nhắc nhở tin nhắn bên kia vang lên.
Quản gia AI gia đình chọn tiếp nhận. Chờ hắn lau tóc xong ngồi trên ghế sofa, màn hình điện tử liền mở ra trước mặt.
Tin nhắn từ Từ Nhược Hoàng gửi đến: "Hoắc Bất Khoái, suất bang hội còn lại không nhiều, mấy ngày nay mời người ta đều từ chối hết rồi, rốt cuộc khi nào anh mới lôi được người về?"
Hoắc Bất Khoái xoa xoa vầng trán nhíu lại, trả lời: "Cô không cần để ý, suất đó cứ giữ lại đã."
Hắn như đang nghiêm túc đề nghị, còn nói: "Thật sự không giữ được, vậy thì đá Lộ Dao ra đi."
Từ Nhược Hoàng: "... Lộ Dao mà biết anh nói vậy, nhất định sẽ khóc mất."
Hoắc Bất Khoái khẽ cười một tiếng, tựa lưng thả lỏng vào ghế sofa, tiện tay gõ chữ: "Chỉ đùa thôi."
Từ Nhược Hoàng chưa từ bỏ ý định: "ID người kia là gì, tôi tự mình đi mời."
Hoắc Bất Khoái lẩn tránh"Cô không cần để ý đâu."
Hắn căn bản không biết ID của đối phương là gì, lấy gì mà nói cho Từ Nhược Hoàng.
Hoắc Bất Khoái trong lúc nhàm chán tùy ý mở một quyển sách, khi lật trang, Từ Nhược Hoàng lại hỏi: "Người kia rốt cuộc thao tác đỉnh đến mức nào, mà có thể khiến anh tâm tâm niệm niệm như vậy?"
Người nào? Tâm trí Hoắc Bất Khoái không kìm được mà bay xa.
Cái hắn tâm tâm niệm niệm, là thao tác và tiềm lực của người kia, hay là cái gì khác?
Đầu ngón tay gõ trang sách, tình cờ chạm vào một câu nói nào đó.
Sau đó Từ Nhược Hoàng chờ đợi tin tức của Hoắc Bất Khoái, là một tấm hình ảnh. Trên hình hẳn là chụp một trang sách nào đó, trong đó có một câu thơ:
"Ngộ tuyết vưu thanh, kinh sương càng đẹp."
(Ngộ tuyết vưu than: Khi gặp tuyết, gặp phải hoàn cảnh giá lạnh, khắc nghiệt, sự vật không những không bị vẩn đục mà vẫn giữ được vẻ thanh cao, trong sạch, tinh khôi.
kinh sương càng đẹp: Sau khi trải qua sương giá lạnh lẽo, sự vật đó không những không tàn úa mà còn nở rộ hơn, trở nên rực rỡ, kiều diễm hơn. Vẻ đẹp này không chỉ là hình thức bên ngoài mà còn là sự tôi luyện, kiên cường bên trong.
Ý của Hoắc Bất Khoái là Yến Cẩm không chỉ có vẻ ngoài xuất chúng mà còn có phẩm chất kiên cường, tài năng vượt trội, càng trải qua thử thách lại càng bộc lộ sự phi phàm)