Hoắc Bất Khoái biết rõ Yến Cẩm tức giận là vì mình, đợi sau khi máu và trạng thái đã hồi phục, hắn vội vã tiến lại gần, cẩn thận nắm lấy tay thiếu niên.
Yến Cẩm khựng lại trong thoáng chốc, rồi xoay người, cảm xúc trong mắt đã dịu xuống nhiều. Sau đó y giơ thanh kiếm của mình lên, bình tĩnh nói: “Phượng Hoàng của tôi... đã trở về rồi.”
Người ta vẫn nói: đối với kiếm tu, kiếm là một phần sinh mệnh. Mà kiếm của Yến Cẩm, đúng là mạng sống của y. Tiểu Phượng Hoàng và y thần hồn tương liên, và cửa ải cấp chín mươi cuối cùng này... phải để Tiểu Phượng Hoàng ra tay phá giải.
Yến Cẩm cũng không ngại nói ra bí mật đó với Hoắc Bất Khoái, cuối cùng chỉ thở dài:
“Phượng Hoàng tuy là kiếm linh, nhưng bản chất vẫn dựa vào ‘kiếm’ để tồn tại. Thần hồn của nó quá mạnh, giống Như Cầu Vồng rực rỡ đến mức không gì có thể bao trùm được. Vì thế, tôi không cách nào phá được giới hạn của nó.”
Hoắc Bất Khoái nghe đến đó thì đã hiểu đại khái, lập tức hỏi: “Muốn tôi rèn lại thành vũ khí Cam sao?”
“Đúng vậy.” Yến Cẩm nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt sâu lắng: “Tôi không chờ được quá lâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT