Sau khi nghe xong câu nói của Giản Việt, biểu cảm trên mặt trưởng làng có thể nói là cực kỳ méo mó. Ông ta cười gượng một tiếng rồi nói: “Bí thư Vương, mấy người đúng là biết đùa ghê đấy.”
Giản Việt cười tủm tỉm đáp: “Trưởng làng, là ông mở miệng đùa trước đấy chứ.”
Trưởng làng âm thầm chửi thề trong lòng, dưới ánh mắt của Giản Việt và Thẩm tổng, ông ta miễn cưỡng gượng cười rồi nói: “Bức bích họa kia là nơi linh thiêng của làng chúng tôi, sao có thể tùy tiện sửa đổi được chứ, đó là bất kính với thần linh mà.”
Thẩm Ngọc Thù nói: “Nếu đã là nơi linh thiêng, vậy trưởng làng tự tiện vẽ cấp dưới của tôi lên tường mà không thông qua ý kiến của họ, hành động thất lễ đó chẳng phải cũng là bất kính với thần linh sao?”
Trưởng làng bị nói đến nỗi mặt khi thì trắng bệch, khi thì đen sì.
Đúng lúc đó, Giản Việt lên tiếng dàn xếp: “Thôi được rồi Thẩm tổng, tôi nghĩ trưởng làng chắc cũng không cố ý đâu, hay là...”
Trưởng làng nghe vậy thì mừng rỡ, thầm nghĩ tên quản gia Vương này cũng không đáng ghét cho lắm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT