Giản Việt quay đầu nhìn ông ta.
Lúc này trên gương mặt già nua của trưởng làng đã chẳng còn vẻ nghiêm khắc như trước, ông ta  nghiêm túc nói: “Dù không được tự tiện vào tế đàn là quy định tổ tiên để lại, nhưng nói đi cũng phải nói lại quy định là chết, người là sống mà. Nhanh, nhanh, nhanh quản gia Vương, làm phiền cậu rồi, mời Thẩm tổng quay lại giúp tôi!”
Giản Việt nhìn bộ dạng xoay vòng của trưởng làng thì trong mắt ánh lên tia cười nhẹ, ra vẻ khó xử gật đầu: “Vậy... tôi sẽ thử xem, nhưng không dám chắc sẽ thành công đâu.”
Giờ trưởng làng đã bị nắm thóp hoàn toàn, vội vàng nói: “Quản gia Vương nhất định phải cố hết sức đó! Chỉ cần cậu giúp tôi giữ được Thẩm tổng, cái bảng khảo sát gì đó của cậu tôi nhất định hợp tác điền!”
Giản Việt vốn đang làm mặt nghiêm, nghe vậy liền dịu giọng, ho khan một tiếng: “Ôi trời, bảng với biểu làm gì, trưởng làng, chúng ta là người một nhà cả, đừng khách sáo quá nha nhưng ông đừng quên đó nha~”
Khóe miệng trưởng làng co giật.
Giản Việt lập tức chạy về phía Thẩm Ngọc Thù, kéo nhẹ tay áo anh, ánh mắt lấp lánh ý cười, nhỏ giọng nói: “Thiếu gia, xong rồi, có thể vào tế đàn rồi ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play