Tứ gia nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Niên Thế Lan, cũng đi theo ngồi xuống bên cạnh giường. Ngài nâng tay nàng lên, đặt lò sưởi của mình vào lòng bàn tay nàng và cười nói: "Chẳng phải vì nàng đút nên gia mới ăn đấy thôi, còn dám làm nũng với gia. Lần sau, gia sẽ sai đám tiểu nha đầu ướp lạnh trái cây cho nàng, không được ăn đá bào lạnh buốt như thế này đâu."
Thế Lan dựa vào vai Tứ gia, nũng nịu xoắn xuýt: "Khó mà làm được, nếu không về sau gia đích thân tới giám sát? Bằng không, đám tiểu nha đầu trong viện này, ai dám quản thiếp đây?"
Tứ gia liếc mắt nhìn mấy nha hoàn lớn đang cười trộm, vẫy tay ra hiệu cho họ lui ra ngoài, sau đó cùng Thế Lan tận hưởng một đêm nồng ấm.
Sáng hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Tứ gia đã nghe thấy tiếng cãi vã ồn ào bên ngoài. Ngài bực bội mở mắt, nghiêng đầu phát hiện Thế Lan cũng đã bị đánh thức, không khỏi càng thêm phiền muộn, thấp giọng nói: "Tô Bồi Thịnh! Ngươi mau lăn tới đây! Sáng sớm tinh mơ, bên ngoài ầm ĩ chuyện gì vậy?"
Tô Bồi Thịnh chỉnh lại chiếc mũ quan của mình, đẩy cửa bước vào, quỳ thẳng trên mặt đất và cẩn trọng tâu: "Hồi chủ tử gia, Thúy Quả, nha hoàn lớn của Lý Trắc phúc tấn ở Uyển Du Các, tới bẩm báo rằng Đại Cách Cách không biết vì sao lại bị nhiễm phong hàn, từ đêm qua vẫn luôn khóc nỉ non, giờ đã ho khan không ngừng, mong chủ tử gia có thể qua đó thăm nom."
"Sao đến giờ mới báo!" Tứ gia Dận Chân vừa nghe, lập tức đứng phắt dậy xỏ giày, cau mày nói: "Tô Bồi Thịnh, ngươi làm việc ngày càng chậm chạp!"
Tứ gia từ trước tới nay vốn khó có con nối dõi, hiện giờ trong phủ chỉ có một trai một gái của Lý thị. Thêm một người con trai nữa thì lại bị ghẻ lạnh nơi Viên Minh Viên, mỗi một đứa con đều vô cùng quý giá đối với ngài. Bất kể là Lý thị vô tình hay cố ý, chỉ cần là chuyện liên quan đến con cái, ngài chưa bao giờ lơ là.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT