Giác La thị nghẹn lời, vung tay tát liên tiếp vào lưng Niên Thế Lan:
“Cái đồ nha đầu con nít ranh này, ngươi biết cái gì! Hoàng cung hậu viện là nơi dễ sống sao? Hơn nữa ngươi có biết Ung Thân vương đã có Phúc tấn không hả! Vội vã gì mà muốn làm tiểu thiếp cho người ta? Ngươi thử nhìn xem những di nương trong phủ ta sống cuộc sống ra sao, con mắt ngươi bị mù hay sao mà không thấy hả!”
“Cũng may là còn gặp được ta đây là người khoan dung độ lượng, chứ cái người Ung Thân vương Phúc tấn kia có thể được toàn kinh thành khen một câu hiền lương rộng lượng, chắc chắn phải có tâm cơ và thủ đoạn ra trò. Nếu không thì làm sao có thể khiến chị ruột của mình chết đi mà vẫn có thể an vị trên vị trí Tứ Phúc tấn một cách bình yên vô sự như thế được! Với cái vẻ ngây ngô của ngươi, đi vào đó thì chỉ có nước chết thôi! Ngươi thật sự muốn tức chết mẹ!”
Giác La thị đánh vài cái, cũng biết bây giờ chuyện đã rồi, dù có đánh chết Niên Thế Lan cũng chẳng thể thay đổi được gì, chỉ đành ngồi một bên thở hồng hộc. Niên phụ thấy vợ đã trút giận xong, bèn đặt chén trà xuống, mở lời hỏi:
“Lan nhi, con nói cho ta biết suy nghĩ của con đi.”
Niên Thế Lan xoa xoa cánh tay vừa bị Giác La thị đánh đau, rồi nói:
“A mã, nữ nhi cũng đã lớn rồi, dựa vào binh quyền của nhị ca, trên triều sẽ không cho phép con gả vào nhà quan lại bình thường. Việc văn võ kết hợp hay binh quyền chồng chất đều không phải là điều hoàng thượng muốn thấy. Vì vậy, nữ nhi chỉ có thể gả vào hoàng thất tông thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play