Rất nhanh, Đát Kỷ đã luyện hóa xong Thiên Huyễn Phệ Hồn Linh, mở to mắt, nghi hoặc nhìn Chiết Nhan đang canh giữ bên cạnh:
Tô Đát Kỷ: "Chiết Nhan? Sao huynh lại tới đây?"
Chiết Nhan giận dỗi dùng cây quạt quật mạnh vào đầu Đát Kỷ, mở miệng nói:
Chiết Nhan: "Còn nói ta sao, muội làm sao lại lâm vào cái ảo trận này? Lại còn ở bên cạnh Đông Hoa Đế Quân trong thân phận lịch kiếp phàm trần? Muội cũng biết thần tiên không thể quấy nhiễu sự vật thế gian, nếu không sẽ gặp phải thiên địa pháp tắc phản phệ."
Đát Kỷ ủy khuất xoa xoa đầu, kể lại mọi chuyện cho Chiết Nhan nghe. Chiết Nhan vừa nghe, cũng biết chuyện này không liên quan đến Đát Kỷ, dù sao cũng phải phân định thứ tự trước sau. Vì thế, huynh liền dẫn Đát Kỷ trở lại chỗ Mặc Uyên. Đát Kỷ lại báo cáo sự việc cho Mặc Uyên, rồi chuẩn bị cùng Chiết Nhan quay về Mười Dặm Đào Lâm, dù sao lần này ra ngoài đã trải qua chuyện lớn như vậy, Đát Kỷ cảm thấy tiểu tâm can của mình cần được an ủi.
Nhưng đúng lúc này, Tư Mệnh mồ hôi đầy đầu đuổi trở về, vừa nghe Đát Kỷ muốn đi, vội vàng nắm lấy tay Đát Kỷ không buông. Dưới ánh mắt nghi hoặc của ba người, Tư Mệnh móc ra mệnh sách của Đông Hoa Đế Quân, chỉ thấy trên đó viết:
“Thái tử Huyền Nhân, năm mười chín tuổi, vô cớ bị nữ tiên ném vào ảo trận, gặp một nữ tử xinh đẹp tên Đát Kỷ, hai người yêu nhau, ảo trận phá, Đát Kỷ vô tung, tương tư thành bệnh, đã chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play