Xuân đi đông đến, lá rụng bay ngoài cửa sổ, cây xanh tươi biến thành cây trơ trụi, Cố Duy Tinh ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ trong lúc làm bài tập, ánh nắng không chói chang chiếu vào cửa sổ, gió lạnh thổi kính kêu xào xạc.
Hầu hết các bạn học đều về nhà vào giờ nghỉ trưa, một số đang đá bóng trên sân, Cố Duy Tinh không hứng thú nên không đi.
Cậu nhìn chằm chằm vào bài toán trên giấy kiểm tra, nghĩ mãi không ra cách giải phù hợp, vươn tay định vươn vai, vô tình chạm vào Đồng Phóng đang ngủ say.
Tuần này Đồng Phóng và cậu ngồi cùng bàn, hai người cả ngày không nói được mấy câu, những câu ít ỏi đó cũng là buổi sáng Đồng Phóng không nhớ từ vựng, mặt dày nhờ Cố Duy Tinh chép cho khi kiểm tra từ vựng.
Đồng Phóng mơ màng ngẩng đầu lên, vừa định nổi giận, Cố Duy Tinh nhỏ giọng xin lỗi, cậu ta lại nuốt giận vào. Dù sao sau này vẫn phải dựa vào người bạn cùng bàn này để qua môn, dù có tức giận đến mấy cậu ta cũng phải nhịn.
Cậu ta dang chân rộng rãi ngáp một cái, đứng dậy chuẩn bị đi vệ sinh, không ngờ động tác quá lớn, chạm vào ghế của bạn học phía trước.
Phía trước Đồng Phóng ngồi là một cô gái, bình thường đã kiêu căng, lúc này gần như muốn nhảy dựng lên, cậu ta chưa kịp nói xin lỗi đã thấy Mạnh Điềm Điềm nói: "Cậu đừng chạm vào đồ của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play