Gió nhẹ cuối hạ lướt qua, mặt hồ chen chúc từng cụm lá sen, những đóa sen khẽ lay động, phát ra âm thanh xào xạc dịu dàng.
Hạ Giác ngồi trong đình.
Dung Nhan đã rời đi, nhưng trong đầu hắn vẫn không ngừng lặp lại cảnh tượng khi nãy.
Cô nói, từ nay về sau, sẽ coi hắn như huynh trưởng ruột thịt mà đối đãi.
Hạ Giác lặng im hồi lâu: “Đây chính là điều muội muốn nói sao?”
Dung Nhan khẽ cười gật đầu: “Ừm. Nếu giữa huynh và muội bất hòa, khó xử nhất cũng chỉ là dì và dượng thôi. Vũ Ninh Hầu phủ là nhà của huynh, chuyện xưa vốn có quá nhiều trùng hợp. Nếu huynh đồng ý, muội nghĩ chúng ta nhất định sẽ là một đôi huynh muội cực kỳ hòa hợp.”
Lòng bàn tay Hạ Giác siết chặt, giọng vẫn thản nhiên như gió mây: “Được, huynh đồng ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT