Biên giới Khâm Châu, núi Lạc Nhạn.
Sau lưng Hạ Giác là một toán quân đông đảo. Khâm Châu đất rộng người giàu, từ phủ Dung gia đi đến đây cũng mất hơn nửa ngày.
Lúc này mặt trời đã lặn.
Hạ Giác giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại.
Hạ Lăng tiến lên đứng bên cạnh: “Gia, qua thêm mấy ngọn núi nữa là đến địa bàn của bọn sơn tặc kia rồi. Có cần đêm nay động thủ luôn không?”
Mặt trời đã xuống núi, tuy là cuối hạ nhưng hơi nóng vẫn oi bức. Mọi người đã rong ruổi suốt một chặng dài, đến nỗi trong đám người nha môn đi theo còn có kẻ ngồi ngựa mà ngủ gật, suýt nữa ngã lăn xuống.
Ánh mắt lạnh lẽo của Hạ Giác lia đến kẻ đó. Trong lòng hắn thầm khinh bỉ — không biết bọn quan lại ở nha môn ngày thường ăn bám thế nào, chỉ lo hưởng lạc đến quên mất ý nghĩa tồn tại của mình. Bảo sao bọn sơn tặc lại dám lộng hành nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT