Vừa bước qua cổng lớn của Dung phủ, Dung Nhan liền buông tay Hạ Giác ra.
Hắn khẽ liếc cổ tay trống rỗng của mình, dường như trên đó vẫn còn vương lại cảm giác mềm mại, mịn màng.
Hạ Giác bĩu môi, nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả, ánh mắt lại lười nhác đảo qua bố cục trong phủ. Nào là đình đài thủy tạ, cầu nhỏ liễu rủ, nơi nơi toát lên nét nhã nhặn, kín đáo.
“Giác ca ca đã dùng điểm tâm chưa?” Dung Nhan khẽ hỏi.
“Chưa.”
Hạ Giác nói dối trơn tru. Hai cái màn thầu gặm dở trên đường, hắn không tính là bữa ăn.
Dung Nhan khựng bước: “Nếu vậy, có muốn dùng chút gì rồi hẵng đi nghỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play