Lúc này, Ngụy Kiếp đang dùng sức đấm từng quyền vào bức tường linh khí. Dù hắn đã vận đủ chân khí, bức tường ấy vẫn không hề lay chuyển. Hắn chẳng thốt một lời, chỉ đấm đến khi đôi tay rướm máu, đôi mắt đen kịt, ánh nhìn hung tợn như sói dữ, trừng thẳng vào nam nhân đang túm cổ áo Tiểu Tiêu.
Cơn ghen như một vại dấm lớn, hai nam nhân tranh nhau uống, rõ ràng chẳng đủ để chia.
Lúc này, người Ngụy Kiếp hận nhất không phải Động Uyên, mà chính là bản thân mình!
Nếu hắn đủ mạnh, sao có thể để bản thân bất lực đến mức không phá nổi kết giới thần thiết này? Sao có thể để Tiểu Tiêu bị tên súc sinh ấy nhục nhã ngay trước mặt mình?
Nghĩ đến đây, trong mắt Ngụy Kiếp trào dâng sự uất hận càng lúc càng nặng nề. Toàn thân hắn tựa như có vô số dòng khí cuộn trào, giống rễ cây bò lan dưới đất, rồi lại xoay tròn vươn lên…
Tiểu Tiêu biết mình hiện tại không thể đấu lại chân thần, nên chẳng hề giãy giụa. Khi Động Uyên trừng mắt về phía Ngụy Kiếp, nàng chỉ lịch sự nhắc nhở: “Ngươi xem xong chưa? Có thể buông cổ áo ta ra được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play