Nghe nàng nói vậy, mọi người tất nhiên không tin. Chẳng lẽ tung xúc xắc lại khó hơn chơi bài chín sao? Đây chẳng phải là cách đánh cược ít cần dùng đến đầu óc nhất hay sao?
Sau khi nói xong, Phúc nương tử lại hỏi: “Đề nghị của vị cô nương này, mọi người đều đồng ý chứ?”
Bài chín quả thực phức tạp, dễ bị người động tay chân. So ra, tung xúc xắc vẫn ổn thỏa hơn. Hơn nữa, dù họ không phải dân cờ bạc, nhưng đều sở hữu chân khí chi lực, thao túng bốn viên xúc xắc chỉ như trở bàn tay. Vì thế, Diệp Dịch và Tần Lăng Tiêu đều gật đầu tỏ ý đồng ý.
Phúc nương tử khẽ mỉm cười, đưa tay vung nhẹ trên mặt bàn. Lập tức, một chiếc chung trong suốt bằng thủy tinh xuất hiện, bên trong có bốn viên xúc xắc nhỏ như trứng cút.
Khi nàng đặt xúc xắc vào chung, nàng mỉm cười hỏi: “Ai trong các ngươi sẽ tung trước? Nhưng nói trước, mỗi lần cược cần dùng mười năm tu vi! Trước tiên đặt cược, sau đó mới tung xúc xắc.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều biến đổi. Đối với người tu tiên, một năm tu vi đã cần ngày đêm khổ luyện, tích lũy dần dà. Mười năm tu vi lại càng là khoảng cách giữa nội đan sơ thành và kim đan viên mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play