Nói đoạn, Đường Hữu Thuật lấy ra mai rùa cùng đồng tiền. Dư Linh Nhi chỉ nghĩ rằng Đường công tử đang đùa vui để khuây khỏa nàng, bèn mỉm cười, đặt đồng tiền vào mai rùa, lắc nhẹ rồi đổ ra trên bát quái đồ cho Đường Hữu Thuật xem.
Đường Hữu Thuật chăm chú nhìn, bỗng nhiên nhíu mày, vẻ mặt lộ vẻ phiền muộn. Dưới sự thúc giục không ngừng của Dư Linh Nhi, hắn mới chậm rãi mở lời: “Ngươi xem, hai đồng tiền này đều rơi vào vị trí địa cung đè nặng hỏa vận. Thổ khắc hỏa, điều này cho thấy tình duyên của ngươi sẽ đầy chông gai, thường khi tình cảm nồng cháy như lửa thì lại bị một nắm bụi đất dập tắt. Dư cô nương, nếu ngươi chịu nghe ta một lời khuyên, hãy sớm thu hồi tâm tư, đừng phí quá nhiều thời gian vào chữ ‘tình’. Tình lộ của ngươi định sẵn là có hoa mà không kết quả. Chi bằng một lòng tu luyện, sớm ngày đạt thành chính quả.”
Dư Linh Nhi ban đầu còn cười tươi, nhưng nghe đến đây, nàng hoàn toàn ngây người. Lời của Đường công tử có ý gì? Nàng và chữ tình vô duyên ư? Hay là hắn đang uyển chuyển bày tỏ rằng hắn, Đường Hữu Thuật, không để mắt đến một nữ tử Hồ tộc như nàng làm nương tử? Thật chẳng ai lại đi bắt nạt người khác như thế! Trong khoảnh khắc, đôi mắt tiểu hồ ly đã ngấn lệ, long lanh như sắp trào ra.
Thôi Tiểu Tiêu đứng cách đó không xa, nghe được lời phê quẻ của Đường Hữu Thuật, thầm nghĩ hắn thật quá đáng! Dù là một thầy bói đen lòng muốn lừa ngân lượng, đối mặt với một tiểu cô nương xinh đẹp như hoa, cũng chẳng ai nỡ nói những lời tàn nhẫn đến vậy. Nếu hắn không thích Dư Linh Nhi thì thôi, sao lại thẳng thừng chặt đứt mọi con đường tình duyên của nàng?
Hồ tộc vốn trọng tình, bảo một yêu tộc như nàng tu luyện vô tình đạo, quả thật đi ngược lại bản tính của hồ ly! Chẳng lẽ Đường Hữu Thuật cho rằng thiên hạ này chỉ có sư đồ bọn họ là nam nhân tốt? Dư Linh Nhi không yêu Ngụy Kiếp thì nhất định phải bám lấy hắn sao? Tiểu hồ ly lẽ nào chỉ được phép chọn lựa giữa hai người bọn họ?
Biết đâu một ngày nào đó, Dư Linh Nhi sẽ tỉnh ngộ, không còn quanh quẩn trong vòng người quen, mà gặp được một nam nhân tâm đầu ý hợp, thật sự tốt đẹp!
Trước khi những giọt lệ to như hạt đậu của Dư Linh Nhi kịp rơi xuống, Thôi Tiểu Tiêu vội vàng chạy tới giảng hòa. Nàng giật lấy mai rùa và đồng tiền, vừa lắc vừa cười nói: “Ngươi nói quẻ này linh nghiệm đến đâu? Để ta thử xem!” Nói xong, nàng lắc mai rùa, rồi úp ngược lại, mở ra, để đồng tiền rơi xuống bát quái đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play