Nghe xong lời Thôi Tiểu Tiêu, Tần Lăng Tiêu lạnh lùng bật cười.
Đây chính là cái môn phái tầm thường mà hảo sư đệ Đường Hữu Thuật của hắn sáng lập! Đệ tử môn hạ lại lười nhác, không cầu tiến tới như vậy, thảo nào Đường Hữu Thuật cuối cùng chỉ có thể chết già ở đó.
Cách tu đạo chỉ biết ăn uống thỏa mãn dục vọng như thế, liệu có thể luyện ra được thứ gì đáng kể?
Nghĩ vậy, hắn chẳng buồn để ý tới Thôi Tiểu Tiêu, khép mắt lại, dáng vẻ đạo cốt tiên phong, hít thở điều hòa, cô đọng nguyên thần.
Thôi Tiểu Tiêu thấy hỏi chẳng được gì, bèn quay về bên xe ngựa, bĩu môi nói với Dư Linh Nhi: “Nghe thấy chưa? Nếu ngươi đi theo Lăng Vân Các, đừng hòng được ăn gà, ngày nào cũng chỉ uống nước cầm hơi mà thôi.”
Dư Linh Nhi cũng đói bụng lắm rồi, nhưng nàng không dám như Thôi Tiểu Tiêu, tùy tiện kêu la đòi ăn thêm sương sáo hay món gì ngon. Nếu không, chắc chắn sẽ khiến Tần Lăng Tiêu khinh thường, cho rằng nàng không đủ nghiêm túc trong tu đạo.
Nghĩ thế, Dư Linh Nhi hái hai cánh hoa, ủy khuất nhét vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play