“A Kiếp… Con đã biết… ta là mẫu thân của con sao?”
Khi Tư Lăng nói những lời này, nước mắt đã lặng lẽ chảy dài trên gương mặt nàng.
Nữ Mị vốn vô tâm, không dễ động tình. Nhưng nếu đã động lòng, từng giọt lệ rơi đều là máu từ tim, là linh dược khiến người đời điên cuồng, vĩnh viễn giữ được vẻ thanh xuân.
Ngụy Kiếp nhìn gương mặt trắng nõn của mẫu thân, từng vệt lệ đỏ như máu chảy dài, hắn cố nén cảm xúc, cuối cùng đưa tay lau đi những giọt lệ ấy: “Mẫu thân, đừng khóc nữa. Những giọt lệ này đều là máu trong tim, nếu người cứ như vậy sẽ làm tổn thương nguyên thần…”
Một tiếng “mẫu thân” này khiến nước mắt của Tư Lăng càng thêm tuôn rơi không ngừng.
Ngụy Kiếp khẽ thở dài, không lên tiếng, đưa tay ấn nhẹ vào huyệt phong trì bên cổ mẫu thân: “Đây là cách người dạy con khi còn nhỏ. Nếu không thể tự kiềm chế cảm xúc, chỉ cần ấn nơi này, có thể bảo vệ bản thân. Con vẫn luôn ghi nhớ… Người đừng khóc nữa.”
Dưới cái ấn nhẹ ấy, Tư Lăng quả nhiên ngừng rơi lệ, nhưng cảm xúc kích động vẫn không thể kìm nén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT