Dẫu đã thương lượng xong xuôi, sau bữa cơm, Thôi Tiểu Tiêu và Ngụy Kiếp sẽ tản bộ tiêu thực, nhưng trong lòng Thôi Tiểu Tiêu nóng như lửa đốt, chỉ hận không thể lập tức bay đến sơn cốc. Bước chân nàng vì thế mà vội vã, gấp gáp.
Ngụy Kiếp có phần khó hiểu, cất tiếng hỏi: “Ngươi làm rơi vật gì quan trọng lắm sao? Nhìn ngươi gấp gáp thế kia.”
Thôi Tiểu Tiêu kéo mạnh sợi xích nối giữa hai người, thúc giục hắn bước nhanh hơn, đồng thời vội vàng đáp: “Đương nhiên là quan trọng…”
Kể từ khi bị tượng thần Chúc Cửu Âm đưa về hơn hai trăm năm trước, mệnh cách “thập thương” của nàng dường như phát huy đến cực hạn, hầu như mọi việc đều không thuận. Nàng xui xẻo một chút cũng chẳng sao, nhưng tuyệt đối không thể liên lụy đến sư phụ!
Nghĩ vậy, bước chân nàng càng thêm gấp rút.
Bất chợt, một cánh tay vươn tới vòng qua eo nàng. Ngay sau đó, cả người Thôi Tiểu Tiêu bị Ngụy Kiếp một tay nhấc bổng lên. Chỉ nghe tiếng gió vù vù bên tai, Ngụy Kiếp ôm nàng chạy như bay trên thảm cỏ.
Thôi Tiểu Tiêu biết, lúc này Ngụy Kiếp vẫn chưa tu thành ma công, nhưng không ngờ thuật di hình của hắn đã luyện đến mức lão luyện như vậy. Nàng phân tâm hỏi: “Chẳng lẽ thuật này cũng là tự học?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT